Cái nhìn kia trực tiếp khiến Cố Đạo Hải chấn động không dám nói nữa. Lại lần nữa dựng lên một lớp chắn mới, lại quan sát được gánh xiếc thú bên kia tựa hồ không có phản ứng, Cố Thái Uyên mới cười lạnh. "Hừ!" "Ngươi làm gia chủ cũng được mấy trăm năm rồi, sao còn có mắt như mù? Ngay cả tu vi những người kia mà cũng không nhìn ra?" Cố Đạo Hải cũng không phải loại người bình thường, nghe vậy hai con ngươi liền co rụt lại! "Lão tổ, ngài muốn nói...!" Lạnh lùng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.