Chỉ duy nhất trong một động phủ tiên đảo xa hoa, tử khí u ám. An Thế Tuyên nằm trên giường dưỡng thương nghe thấy chân tướng, tức đến độ mặt mày hết xanh lại đỏ, nhìn lại hình ảnh Thiên bảng mà thuộc hạ gửi về, lập tức phun ra ngụm máu! “Phụt!” “Dịch Phong! Trước tiên ngươi tập kích bổn công tử, sau đó lại chiếm cơ duyên Thiên bảng của ta, An Thế Tuyên ta nhớ kỹ ngươi rồi!” Sáng sớm hôm sau. Dịch Phong vừa thức dậy chưa bao lâu, còn không kịp pha ly trà...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.