“A, ha ha…” Vẻ cười trên mặt, nhưng trong lòng đã là hai hàng nước mắt. Long Thiên có nỗi khổ không nói được, nghe đủ lại lời nói hạ thấp Ma tộc thì như kim châm vào tim, nụ cười trên mặt trở nên đắng chát, không ngừng dùng chiến thuật ôm quyền che giấu sự lúng túng. Nhìn thấy Long Thiên sắp không chống đỡ được, Trần Côn Bằng vẫn còn đang mỉm cười rót canh gà. “Thí chủ.” “Ngươi đã tiêu diệt quần ma lập được công tích, không cần quá khiếm tốn, Phật nói: Cứu một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.