“Dịch huynh!” "Ngươi mau đi đi! Nếu không đi thì không kịp!” Kỳ lạ chính là, cho dù hắn kéo kéo như thế nào, Dịch Phong đều ngồi vững như núi, ý cười trong mắt vân đạm phong khinh. Chậm rãi xua tay, rót rượu lên tiếng. "Quy huynh, không vội." "Nếu ngươi tin ta thì hãy ngồi xuống vững vàng uống rượu, uống chén này trước rồi nói sau." Mắt Quy Vạn Hải lộ ra kinh hãi, khó hiểu mở to hai mắt. "Ngươi..." Lời còn chưa dứt, Dịch Phong đã uống xong chén rượu, chậm rãi đứng dậy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.