Ba người vẫn còn do dự không đi vào. Ba người họ là ai cơ chứ. Nếu đây là một cao thủ thật thì cũng được thôi, nhưng nếu chỉ là một người phàm thì lấy tư cách gì để mời bọn họ vào ngồi chứ? “Các ngươi, các ngươi thật là…” Ngô Vĩnh Hồng tức giận chỉ vào ba người: “Chúng ta quen biết nhiều năm như vậy, lẽ nào ta còn lừa các ngươi được sao. Nếu không tin thật thì cứ đi vào nhìn rồi sẽ biết thôi?” Ba người nghe vậy thì liếc mắt nhìn nhau....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.