Vừa đi ra ngoài cửa thì thấy Hoang Thanh Thiên quỳ bịch một tiếng ở trước mặt Lục Trọng. “Đại nhân ta sai rồi.” Hoang Thanh Thiên quỳ dưới đất, cung kính nói: “Mới vừa rồi là tiểu nhân có mắt không tròng đã mạo phạm đại nhân, đã vậy con rể có mắt như mù của ta còn bất kính mạo phạm đến bằng hữu của đại nhân.” “Xin người chờ một chút, ta sẽ bắt tên con rể phế vật đó tới mặc cho người xử lý.” Nói xong. Hoang Thanh Thiên lập tức bay lên trời. Chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.