“Phép tắc thế giới của nơi rách nát này quá tệ, khiến ta chỉ có thể thi triển được chút ít sức lực, nếu thi triển nhiều hơn thế giới sụp đổ thì phải làm sao, mẹ nó ta đã cố hết sức bỏ chạy rồi, còn đuổi theo nữa, ngươi và ta có thù sâu đếm mức nào vậy!” Ngô Đào càng chạy càng uất nghẹn, đúng là như bị chó dại rượt. Quái vật cũng càng đuổi càng tức! Làm gì có loài người nào chó như thế, rõ ràng sắp chạy như làn khói, lại còn ở...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.