“Ài...” “Thứ cho văn chương vãn bối có hạn, thật sự khó lòng dùng ngôn ngữ hình dung sự sùng bái và khâm phục đối với tiền bối.” “Tóm lại từ ánh mắt đầu tiên nhìn thấy tiền bối, ta đã kính ngưỡng tiền bối như nước sông cuồn cuộn miên man không dứt, lại như thiên hà tràn lan vừa tuôn ra không thể thu lại được, nghe một lời của tiền bối còn hơn vạn năm học tập gian khổ, từ xưa đến nay chỉ có tiền bối là nhân vật lợi hại! Có thể gặp ngài vào...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.