“Vù…” Rõ ràng là đang ở mùa hạ, nhưng lại là một mảnh lá khô rơi xuống. Dị tượng như thế, nếu như có người phàm nhìn thấy, e rằng sẽ là đề tài câu chuyện sau khi uống trà uống rượu, được người viết tiểu thuyết dẫn làm một đoạn văn kinh dị, chẳng qua chỉ là một hồi trò đùa mà thôi. Cũng không biết có mấy mảnh lá khô rơi xuống. Cuối cùng, có một con cóc nhảy ra khỏi cái giếng cổ ở gần đó. Đứng ở dưới cây ngửa mặt nhìn lên. Một bên vuốt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.