“Hầy!” Nhìn Cô Vô Niệm rời đi, Dịch Phong thở dài một cái, thong thả nói: “Nhìn xem, phong độ là gì chứ, Vô Niệm huynh đó mới được gọi là phong độ, thoạt nhìn một cái đã biết là người làm việc lớn.” Lời nói của Dịch Phong ẩn chứa ý nghĩa sâu xa, lập tức khiến cho Vân Yêu Yêu che miệng lại. Nhưng không nhịn được lại cười lên. “Ngươi cười cái gì?” Dịch Phong nghi ngờ nói. “Ta đang cười, người phàm nhân như ngươi, không ngờ dễ thương tới vậy.” Vân Yêu Yêu chu đôi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.