Bạch Phiêu Phiêu chớp chớp đôi mắt đẹp. Mặc dù không hỏi được từ trong miệng của Dịch Phong ra vì sao, nhưng khi Dịch Phong nói xong, trong nội tâm nàng vẫn không khỏi có chút hưng phấn. “Công tử lần này dự định ở bao lâu?” Bạch Phiêu Phiêu lại hỏi. “E rằng ngày mai hừng đông, ta lập tức phải đi, lần này có việc phải đi xa khỏi nhà.” Dịch Phong nhẹ giọng nói. “Là như vậy sao...” Thần sắc Bạch Phiêu Phiêu hơi có chút ảm đạm, cắn cắn hàm răng, nâng gò má nhẹ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.