Mục lục
Mê vợ không lối về Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tử Lạp nói: “Anh cứ đi đi.”

 

Khi Tông Triển Bạch rời đi, Thẩm Bồi Xuyên bước vào, anh ấy nhờ người kiểm tra camera an ninh và đã tìm ra người tặng quà, nhưng anh ấy không nói với Lâm Tử Lạp mà chỉ nói: “Không tìm ra người tặng quà, có lẽ chỉ là món quà bình thường.”

 

Lâm Tử Lạp gật đầu, dù sao thì đó không phải là chuyện nguy hiểm nên cô cũng không quá coi trọng.

 

“Vậy thì tôi đi làm việc đây.” Thẩm Bồi Xuyên nói xong thì rời đi.

 

Tần Nhã đi tới giúp cô thay váy.

 

Chiếc váy màu đỏ được thiết kế riêng cho cô, nhưng không dài như váy cưới, váy dài đến mắt cá chân nên đi lại dễ dàng hơn nhiều, cũng không cần đi giày cao gót.

 

Sau khi thay quần áo, Tần Nhã giúp cô cởi bỏ khăn cưới, sau khi cởi bỏ khăn cưới, kiểu tóc và trang phục đều ăn khớp với nhau, đó là một cảm giác rất khác, rất hài hòa, là một loại vẻ đẹp khác.

 

“Hai người bọn họ đâu rồi?”

 

Lâm Tử Lạp hỏi.

 

Tần Nhã nói: “Ở phòng bên.”

 

Lâm Tử Lạp gật đầu: “Đợi lát nữa em đi cùng em nhé.”

 

“Đợi lát nữa chồng chị sẽ đưa chị đi gặp mọi người, em cũng không tiện đi theo.”

 

Tần Nhã cũng rất có chừng mực, hôm nay là đám cưới của Lâm Tử Lạp, lúc nãy khi vào nhà cô ấy nhìn thấy Tông Triển Bạch và nhiều người đang nói chuyện, còn có người đang đòi muốn nhìn Lâm Tử Lạp, cô ấy chắc chắn sẽ không tiện đi theo.

 

“Không có gì mà không tiện cả, em là bạn của chị.” Lâm Tử Lạp bảo cô ấy đi theo mình là có ý đồ.”

 

Tần Nhã còn muốn từ chối, Lâm Tử Lạp đã nắm lấy tay cô ấy.

 

Tô Trạm không xuất hiện trong cả hôn lễ, chắc chắn là bởi vì trên mặt còn vết thương nên mới không xuất hiện trước mặt Tần Nhã, nhưng trong tiệc cưới, anh ấy cũng không thể giấu được nữa, đúng không?

 

Dù sao phải ăn cơm chứ.

 

Dù gì thì Lâm Tử Lạp vẫn muốn Tần Nhã biết tình cảm của Tô Trạm dành cho cô ấy.

 

Cô có thể thấy rằng Tô Trạm đang rất khó khăn.

 

Tần Nhã mím môi không nói gì, thật ra cô ấy cũng biết là theo quan hệ của Tô Trạm và Tông Triển Bạch thì nhất định phải đến dự đám cưới, nhưng bây giờ cô ấy lại không nhìn thấy Tô Trạm trong cả đám cưới.

 

Bây giờ Lâm Tử Lạp bảo mình đi theo cô, là có ý gì?

 

Có liên quan đến Tô Trạm sao?

 

Nhưng cô ấy không muốn nhắc đến người này nên không hỏi.

 

Lâm Tử Lạp vỗ tay cô ấy: “Em chỉ cần đi với chị một chút thôi.”

 

Tần Nhã cúi đầu ừ một tiếng.

 

Lúc này, một nhân viên tới gõ cửa nói là tiệc cưới đã bắt đầu, yêu cầu Lâm Tử Lạp chuẩn bị xong chờ một lát.

 

Tần Nhã nói rằng cô ấy đã biết, sau đó đóng cửa lại.

 

Khi tiệc cưới diễn ra được một nửa, cửa phòng chờ bị đẩy ra và Tông Triển Bạch bước vào.

 

Lâm Tử Lạp nhìn anh và hỏi: “Tại sao anh lại ở đây?”

 

Anh muốn giới thiệu Lâm Tử Lạp với những người phụ trách một số chi nhánh.

 

Anh ôm eo Lâm Tử Lạp, đỡ cô đứng dậy khỏi ghế sô pha, hỏi: “Em có mệt không?”

 

Lâm Tử Lạp gật đầu.

 

Có thể do đã mang thai nhiều tháng nên cơ thể dễ bị mệt.

 

“Anh đưa em đi gặp một vài người, xong rồi anh đưa em về phòng nghỉ ngơi.” Tông Triển Bạch nói, các loại xã giao hôm nay không thể bỏ qua được, anh cũng muốn Lâm Tử Lạp bước vào trong mối quan hệ của anh.

 

Tần Nhã đi theo họ và cùng nhau bước tới chỗ tiệc cưới.

 

Lần đầu tiên Tông Triển Bạch đưa cô đi làm quen với những người thân cận, ngoài Thẩm Bồi Xuyên và Tô Trạm, công ty còn có nhiều người rất có năng lực, là những người đã giúp anh rất nhiều.

 

“Như này giấu cũng quá kĩ rồi, con đã lớn như vậy mới công khai.” Tông Triển Bạch đưa Lâm Tử Lạp đến một bàn, có người phàn nàn Tông Cảnh Hảo giấu lâu quá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK