Mục lục
Mê vợ không lối về Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thẩm Bồi Xuyên đẩy cửa xe rồi bước xuống, đi thẳng về phía chiếc xe kia.

 

Lúc này, Tống Nhã Hinh ngồi trong xe thấy Thẩm Bồi Xuyên dừng xe lại trong lòng còn đang rối rắm thì đã thấy Thẩm Bồi Xuyên đi qua bên này.

 

Trong lòng cô ta bỗng cảm thấy khẩn trương vô cùng.

 

Chẳng nhẽ anh ấy phát hiện mình theo dõi anh sao?

 

Thẩm Bồi Xuyên càng ngày càng tới gần hơn khiến cô ta căng thẳng, hai tay cầm vô lăng vô thức mà siết chặt lại, trong lồng ngực trái tim đập mạnh như muốn nhảy ra ngoài. Anh đã đứng trước cửa xe rồi!

 

Cốc cốc!

 

Thẩm Bồi Xuyên gõ gõ vào cửa kính xe ô tô, Tống Nhã Hinh cố ép mình bình tĩnh lại rồi mở cửa kính xe trượt xuống.

 

Cô ta cố nặn ra một nụ cười tự nhiên nhất: “Có chuyện gì vậy?”

 

“Cô theo dõi tôi à?” Thẩm Bồi Xuyên vẫn luôn như vậy, không quanh co vòng vèo mà đi thẳng vào chủ đề luôn.

 

“Em với anh trùng hợp đi cùng một con đường, sao có thể gọi đây là theo dõi được!” Tống Nhã Hinh giả vờ vô tội nhưng trong lòng cô ta đã vô cùng sợ hãi.

 

Khi cô ta nhìn thấy tin nhắn được gửi đến trong máy Thẩm Bồi Xuyên, cô rất tò mò muốn biết là người phụ nữ như thế nào và có thể người đàn ông cứng đầu như Thẩm Bồi Xuyên lưu số người con gái đó trong máy là ‘bé dễ thương’ được chứ?

 

Chẳng nhẽ Thẩm Bồi Xuyên ngay thẳng, chính trực trước đây đều là giả vờ, thật ra trong anh ta là một kẻ biết tán tỉnh?

 

Bé dễ thương?

 

Ha ha.

 

Cô gặp được Thẩm Bồi Xuyên cũng là tình cờ, khi cô vừa ra khỏi bệnh viện thì lại thấy xe của Thẩm Bồi Xuyên đỗ gần đó, hơn nữa còn thấy một người phụ nữ trên đó. Mới đầu, cô tưởng rằng người này là bạn gái của Tô Trạm, nhưng lúc sau lại thấy Tô Trạm xuống xe rời đi mà người phụ nữ kia vẫn ở đó.

 

Thế nên cô mới nghi ngờ người phụ nữ trên xe của Thẩm Bồi Xuyên chính là người được anh lưu số là “bé dễ thương” trong điện thoại.

 

“Nhà cô ở gần đây ư? Theo tôi biết được thì cô cũng không có bạn bè gì ở khu phía bắc này mà.”

 

Tống Nhã Hinh mím môi, cô biết giờ cô nói gì thì anh cũng không tin nên cô dứt khoát không thèm giả bộ nữa. Cô mở cửa, bước xuống xe rồi chỉ thẳng vào xe anh và hỏi: “Người phụ nữ trong xe của anh là ai?”

 

Sắc mặt Thẩm Bồi Xuyên lạnh lùng, “Người ta là ai thì có quan hệ gì với cô?”

 

“Em chỉ rất ngạc nhiên, tò mò muốn biết, cô ta là loại phụ nữ như thế nào mà lại cướp người của mình thôi, như vậy không được à?” Tống Nhã Hinh vênh mặt nói, không còn chút nào giống người thông minh giỏi giang như trước.

 

Thẩm Bồi Xuyên nghiêm mặt nói: “Chúng ta đã chia tay rồi, là do tôi không thích cô, không có bất kì quan hệ gì với người khác!”

 

Tống Nhã Hinh cắn môi: “Thẩm Bồi Xuyên! Anh đừng dối trá, nếu trước đây anh không thích tôi thì tại sao lại đồng ý hẹn hò?”

 

“Đúng vậy, tôi thực sự không thích cô, lời đồng ý khi đó hoàn toàn là sai lầm!” Thẩm Bồi Xuyên nói rõ ràng từng câu từng chữ, anh cảnh cáo: “Tôi cùng người con gái trên xe kia không có bất kì quan hệ gì, người kia là bạn gái của Tô Trạm, cô đừng có mưu đồ xấu xa gì với cô ấy!”

 

Tống Nhã Hinh run lên vì tức giận: “Anh cho rằng em là đứa ngu sao? Bạn gái của Tô Trạm lại ngồi xe của anh, cùng anh chạy vòng vòng khắp nơi? Anh nghĩ anh nói vậy thì tôi sẽ tin sao?’

 

Lúc trước khi cô vẫn còn là bạn Thẩm Bồi Xuyên, anh từng có một lần dẫn cô đi gặp mặt bạn bè mình. Khi đó, Tông Triển Bạch dẫn theo Lâm Tử Lạp, anh dẫn theo cô, chỉ duy có Tô Trạm tới một mình, hơn nữa, từ đó tới giờ cô chưa từng nghe nói thấy Tô Trạm có bạn gái lúc nào.

 

Anh thế mà vì bảo vệ người phụ nữ kia mà nói dối bảo cô ta là bạn gái của Tô Trạm? Những lời nói dối như vậy anh cũng dám nói ra?

 

“Tôi nói đến như vậy rồi, có tin hay không là chuyện của cô, dù sao chúng ta đã chấm dứt. Nhưng, tôi cảnh cáo cho cô biết, cô mà dám đụng tới một cọng tóc của cô ấy thôi thì tôi chắc chắn sẽ khiến cô không ngóc đầu lên được!” Nói xong Thẩm Bồi Xuyên quay người bước lên xe.

 

Người phụ nữ này rất giống mẹ cô ta, vô cùng phiền phức, giai như đỉa vậy!

 

Nếu anh nói tiếp thì cũng chỉ khiến chuyện này tiếp tục trở lên lằng nhằng, cô ta vẫn sẽ bám mãi không buông, cắn mãi không nhả.

 

Anh  nghĩ mãi vẫn không hiểu, Tống Nhã Hinh là con gái của Cục trưởng Tống mà tại sao tính cách lại khác ông một trời một vực như vậy?

 

Tính cách không hưởng được của bố chút nào, đặc sệt giống mẹ.

 

Thẩm Bồi Xuyên trở lại xe, Tần Nhã nhìn sắc mặt anh không quá tốt: “Nói xong rồi sao?”

 

Thẩm Bồi Xuyên im lặng không đáp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK