Mục lục
Mê vợ không lối về Full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 315:

 

Một ngày trước sinh nhật của Trình Dục Tú, họ cũng đến nơi đây, anh ôm lấy Trình Dục Tú, nói: “Qua một ngày nữa là em đã tròn 20 tuổi rồi.”

 

“Cho nên?”

 

Bạch Hồng Phi hôn lên trán cô: “Chúng ta có thể kết hôn rồi.” Nói xong liền siết chặt lấy eo cô ấy: “Em phải sinh cho anh thật nhiều con, chúng ta sẽ không đi đâu cả, chỉ ở yên đây, sống một cuộc sống bình lặng, em nói có phải không?”

 

Trình Dục Tú tựa vào trong lòng anh ấy, đôi mắt rớm lệ: “Hồng Phi, anh sẽ luôn yêu em chứ?”

 

Bạch Hồng Phi kiên định trả lời: “Sẽ, mãi mãi không bao giờ phụ em, mãi mãi yêu em, thích em, không để em phải chịu bất cứ tổn thương nào, bảo vệ em thật tốt.”

 

Trình Dục Tú nép chặt vào trong lòng anh, ôm chặt lấy anh, nói đùa: “Em bằng lòng gả cho anh, sinh cho anh thật nhiều thật nhiều con, sau này để Mông Thành biến thành Bạch Thành, đâu đâu cũng là con cháu nhà họ Bạch….”

 

Bạch Hồng Phi hôn lên tóc cô, trêu chọc cô: “Nhà họ Trình cũng không cần nữa rồi.”

 

Trình Dục Tú ôm lấy anh, chủ động hôn lên môi anh: “Gả cho gà thì theo gà, gả cho chó thì theo chó…..”

 

“Sao em lại so sánh anh với gà với chó?” Bạch Hồng Phi giả vờ nghiêm túc.

 

“Vốn dĩ anh là…”

 

“Em nói anh là cái gì?”

 

Trình Dục Tú sợ Bạch Hồng Phi sẽ trừng phạt mình, liền đẩy anh ra, chạy đi.

 

Bạch Hồng Phi đuổi theo phía sau: “Trình Dục Tú em đứng lại cho anh, nếu không anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho em đâu.”

 

Trình Dục Tú cười, quay đầu lại nhìn anh: “Anh sẽ không bỏ qua cho em như nào chứ?”

 

Bạch Hồng Phi đắc ý nói: “Lấy em về nhà, nhốt em ở trong phòng, chỉ một mình anh được thưởng thức em, ngắm em, yêu em…..”

 

“Không biết xấu hổ!” Trình Dục Tú ghét bỏ nhếch mép cười: “Anh đừng nói là chúng ta quen biết….nha!”

 

Cô chạy rất nhanh, không cẩn thận giẫm phải một hòn đá dưới chân, cả người ngã nhào xuống.

 

“Cẩn thận.”

 

Bạch Hồng Phi nhanh chóng lao như bay đến, ngay khoảnh khắc Trình Dục Tú sắp ngã xuống, liền đưa tay tới đỡ lấy cô nhưng ở tư thế nghiêng người, anh không cách nào đứng được, chỉ có thể ôm Trình Dục Tú vào trong lòng, lưng tiếp đất mà ngã nhào xuống.

 

Bờ sông toàn là đá, anh ngã xuống, cả người nằm trên bãi đá nhấp nhô không bằng phẳng, đau đớn nhe răng cười.

 

Trình Dục Tú hoảng loạn kiểm tra anh: “Bị thương ở đâu rồi? Có phải rất đau không?”

 

Bạch Hồng Phi bắt lấy bàn tay đang chuyển động lung tung của cô ấy, nhìn thẳng vào cô, một giây sau, liền giữ chặt lấy đầu cô, đặt một nụ hôn lên môi.

 

Hai người ở bên bờ sông ôm lấy nhau, trao nhau nụ hôn, tận hưởng sự ngọt ngào của tình yêu.

 

“Đợi qua sinh nhật của em, anh sẽ lập tức nói với mẹ đến nhà hỏi cưới em, em muốn váy cưới như thế nào cứ nói với anh, anh sẽ bảo người thiết kế….”

 

“Ở cạnh anh, em không cần cái gì hết.”

 

“Nhưng anh không muốn em phải chịu thiệt thòi, anh nhất định sẽ tổ chức một hôn lễ thật linh đình, đón em về nhà, nói cho tất cả mọi người, Trình Dục Tú em là vợ của Bạch Hồng Phi này!”

 

Anh hét về phía dòng sông và bầu trời rộng lớn.

 

Nhưng trong thời khắc này, những ngọt ngào lúc đó như thể vẫn còn ngay trước mắt, lời thề non hẹn biển lúc đó, vẫn còn vang vọng bên tai anh, nhưng anh lại không thể tìm thấy, cô dâu mà anh muốn lấy.

 

Cô ấy đã đi đâu rồi?

 

Bạch Hồng Phi hét lên.

 

Anh không cách nào chấp nhận được, chấp nhận những thay đổi như vậy, càng không cách nào chấp nhận Trình Dục Tú biến mất khỏi thế giới của anh.

 

Anh lại một lần nữa đến nhà họ Trình.

 

Trình Dục Ôn nhốt anh ở bên ngoài, không cho anh vào nhà: “Nhà họ Trình chúng tôi không còn dính líu gì đến nhà họ Bạch các người nữa, hôn ước giữa cậu và em gái tôi đã bị hủy bỏ rồi, hai nhà chúng ta không còn liên quan gì nữa, mời cậu về cho.”

 

Bạch Hồng Phi không cam tâm, điên cuồng gõ cửa: “Anh để cho tôi gặp Dục Tú một lần thôi, nếu không tôi có chết cũng sẽ không rời đi!”

 

Trình Dục Ôn chỉ cảm thấy anh ta đã điên thật rồi: “Hà tất phải vậy? Cậu có thể không cần đến mẹ cậu nữa sao? Cậu không thể, cậu không thể bất hiếu, nhưng mẹ cậu đã không ưa gì nhà tôi rồi, để mọi thứ được yên ổn, cậu về đi.”

 

Tung Tung…..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK