Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cậu ta tới là muốn chuyển lời tới phu nhân giáo sư Hồ đã mất tích. Cậu ta nói trước khi giáo sư Hồ mất tích, có một người phụ nữ tên là Isabella đã đến phòng thí nghiệm của bọn họ. Cô ta nói muốn hợp tác nghiên cứu yêu thú với giáo sư Hồ, giáo sư Hồ cảm thấy băn khoăn cho nên đã không đồng ý. Ai ngờ vài ngày sau, giáo sư Hồ liền biến mất ngay tại nhà. Cậu ta sợ chuyện này sẽ uy hiếp đến phu nhân bởi vì cậu ta phát hiện ra hầu hết các dữ liệu trong phòng thí nghiệm đã bị lấy mất, trong đó có cả tài liệu giáo sư Hồ nghiên cứu về dược tang.”

Ôn Đình Sơn rốt cuộc cũng hiểu vì sao tất cả những người anh cử đi tìm kiếm Tư Viện đều không phát hiện ra mùi của dược tang. Hóa ra là như thế!

Trước đây Tư Viện đã từng nói, vị giáo sư Hồ này đã nghiên cứu ra một loại thuốc có thể che giấu mùi của cô. Lúc đó anh chỉ nghĩ đó như câu chuyện đùa, bây giờ anh mới biết hóa ra cô nói là sự thật.

Ngay sau đó anh lại mỉm cười: “Tư Viện vẫn luôn cố tình giấu giếm tôi về sự tồn tại của giáo sư Hồ. Giáo sư Hồ giống như con át chủ bài để cô ấy có thể chạy trốn khỏi tôi, người tên Triệu Khuyết kia chắc chắn là biết chuyện này. Bây giờ cậu ta tới đây để nói những chuyện này chỉ sợ là muốn nhắc nhở tôi đối phương đang muốn nhằm vào Tư Viện. Đáng tiếc, cậu ta đến chậm một bước rồi. Ông hãy đi gặp Triệu Khuyết xem xem trong tay cậu ta còn có tin tức gì hữu dụng không rồi báo lại với tôi, nhớ không được bỏ sót bất cứ một chi tiết nào.”

Quản gia gật đầu lập tức đi làm việc, Ôn Đình Sơn lẳng lặng nhìn tấm thiệp trong tay: “Tôi muốn nhìn xem, rốt cuộc cô có bao nhiêu năng lực?”

—–

Tư Viện nghe thấy có tiếng gọi khe khẽ, cô từ từ tỉnh lại và nhìn thấy Angus đang lo lắng.

Trong phòng thí nghiệm chỉ có cô và Angus, Tư Viện cả người tê mỏi: “Anh gọi tôi sao?”

Angus nghe thấy tiếng thì quay đầu lại: “Cô tỉnh rồi?”

Tư Viện lại nghe thấy có tiếng gọi, cô ngẩng đầu nhìn xung quanh lại hỏi Angus lần nữa, “Anh vừa gọi tôi sao?”

Angus lắc đầu: “Tôi không gọi cô.”

“Vậy thì là ai?”

Hai người giống như tâm linh tương thông đồng thời nhìn về phía bể nước thủy tinh cách đó không xa, “Là tôi gọi cô.”

Tư Viện rất ngạc nhiên khi người nói chuyện lại là Nikolai trong bể nước.

Cô muốn đi tới đó nhưng cả người cô chẳng còn chút sức lực nào chỉ có thể nhìn về phía đó và nói: “Anh biết tôi sao?”

Nikolai đang ngâm mình trong két nước vẫn nhắm mắt không hề phản ứng như cũ nhưng Tư Viện lại có thể nghe thấy giọng nói của anh ta.

“Tôi đương nhiên biết cô, hơi thở dược tang trên người cô đã đánh thức tôi. Cô nhóc con, tôi đã xem trí nhớ của cô, cô là vợ của Ôn Đình Sơn.”

Tư Viện gật đầu, không phủ nhận.

Nikolai im lặng một lát rồi nói với cô: “Cô nhóc con, chuyện tiếp theo tôi muốn nói với cô rất quan trọng, cô nhất định phải nhớ kỹ.”

“Anh nói đi.” Tư Viện cũng muốn biết vì sao anh ta lại bị nhốt ở đây.

“Isabella đang ấp ủ một kế hoạch rất khủng bố, cô ta muốn rút cạn máu và cướp lấy sức mạnh của Angus và Ôn Đình Sơn.”

Dừng một chút, anh ta tiếp tục nói: “Nếu để cô ta thực hiện được thì toàn bộ yêu giới sẽ gặp phải tai ương, xin cô nhất định phải ngăn cản cô ta lại.”

Tư Viện cười bất lực, “Cảm ơn anh đã coi trọng tôi. Nếu tôi có bản lĩnh chống lại Isabella thì tôi đã không bị cô ta bắt đến đây rồi.”

Nikolai lại nói: “Trên đời này nếu như có ai có thể giết chết Isabella vậy thì chỉ có cô thôi. Chắc hẳn Angus cũng đã cho cô biết, máu dược tang vừa là thuốc cũng vừa là độc. Tuy Isabella rất mạnh nhưng cô ta khác với chúng tôi, chúng tôi là thuỷ tổ ma cà rồng nên không cần phải thay đổi nhưng ban đầu cô ta chỉ là một con người. Cơ thể cô ta không có cách nào tự sản sinh ra hạt tế bào của ma cà rồng, không có loại tế bào này cô ta buộc phải hút máu không ngừng để duy trì tuổi thọ. Theo sức mạnh lớn dần, hút máu người đã không thể thỏa mãn được cô ta. Vì thế cô chỉ có thể chiếm lấy sức mạnh của ma cà rồng và yêu thú khác. Hôm nay, nhìn bề ngoài thì cô ta trông rất mạnh mẽ nhưng trên thực tế cơ thể cô ta đã không thể chứa đựng được thứ sức mạnh to lớn như vậy. Cho nên cô ta cần phải có được sức mạnh của Ôn Đình Sơn và Angus để thay da đổi thịt hoàn toàn.”

“Tôi có thể làm gì chứ?”

Tư Viện cười khổ, bản thân cô còn đang bị cầm tù ở đây, còn bị chích thuốc mỗi ngày, người lúc nào cũng bủn rủn không có sức lực.

Nikolai lại nói: “Ngày xưa tôi chuyển hóa cô ta là muốn cô ta làm việc cho tôi, ai ngờ lại bị cô ta lừa đến tình cảnh này. Cũng may lúc tôi chuyển hóa cô ta tôi đã lưu lại một cái tâm nhãn! Chỉ cần hòa máu của cô và máu của Ôn Đình Sơn vào với nhau rồi bôi lên đầu đạn, sau đó bắn viên đạn đó vào đầu cô ta là có thể giết chết cô ta. Đây là bí mật ngay cả Isabella cũng không hề hay biết, cho nên cô cần phải trốn khỏi đây và đi tìm Ôn Đình Sơn, cô nhất định phải nói chuyện này với anh ta.”

Tư Viện khẽ cắn môi, “Tôi trốn bằng cách nào?”

Nikolai dùng sóng não của mình quét một vòng xung quanh rồi nói với cô: “Lát nữa tên giáo sư bị khống chế kia sẽ vào đây làm thí nghiệm, tôi sẽ khống chế ông ta để ông ta thả cô ra. Cô hãy đưa cả Angus rời khỏi nơi này. Sau khi ra ngoài, cô nhất định phải đi tìm Ôn Đình Sơn.”

Nói xong câu này, anh ta liền rơi vào im lặng, Tư Viện gọi hai tiếng anh ta cũng không đáp lại.

Dường như Angus đã đoán ra được gì đó, nhỏ giọng hỏi cô: “Anh ta nói gì với cô?”

Tư Viện còn chưa kịp lên tiếng, cửa phòng thí nghiệm đã bị mở ra. Giáo sư Hồ bước vào đi thẳng tới bàn thí nghiệm bắt đầu tìm kiếm thuốc để tiêm cho Tư Viện.

Lúc ông ấy vừa cầm ống tiêm lên đột nhiên khựng lại, trong một giây phút ngắn ngủi đó đã có một sự thay đổi nhỏ ngay cả camera cũng không phát hiện ra.

Trong giây phút đó, ánh mắt giáo sư Hồ đã xảy ra biến hóa, ông lấy một lọ thuốc từ trong ngăn kéo ra rồi lấy vào trong ống tiêm. Ông bước đến trước mặt Tư Viện và tiêm lượng thuốc đó vào trong cơ thể Tư Viện.

Một lát sau, cảm giác suy nhược yếu ớt của cô đã biến mất, ngay sau đó giáo sư Hồ cũng tiêm một ống thuốc màu xanh cho Angus.

Làm xong mọi chuyện, ông ấy đi đến cạnh cửa và tắt đèn.

Angus lập tức cởi được dây trói và túm lấy Tư Viện chạy ra bên ngoài. Chỉ trong vài giây, Angus và Tư Viện đã trốn thoát khỏi nơi đó.

Tư Viện lo lắng hỏi, “Giáo sư Hồ thì sao? Chẳng lẽ cứ để ông ấy ở đó sao?”

Angus nói: “Không kịp rồi, chúng ta chạy trước đã, sau này sẽ có cơ hội quay lại cứu ông ta.”

Tư Viện còn muốn nói gì đó, đột nhiên chuông cảnh báo vang lên, bọn họ đã không còn cơ hội quay đầu lại chỉ có thể tiếp tục chạy trốn.

Angus đã được tiêm thuốc giải và khôi phục sức mạnh, những vệ sĩ bình thường vốn dĩ không phải đối thủ của anh ta. Anh ta dễ dàng khống chế bọn họ và ném bọn họ ra khỏi đường đi, hai người thay quần áo chạy khỏi khu thí nghiệm.

Bên ngoài khu thí nghiệm là một cánh rừng, hai người vừa đi ra ngoài đã nhìn có lính gác tuần tra, hai người vội vàng né tránh.

Lính gác xem xét xung quanh và nói vào bộ đàm: “Tất cả bình thường, over.”

Đầu bên kia bộ đàm đáp lại một câu, “Kiểm tra kỹ càng đi, tối nay nếu để Ôn Đình Sơn chạy mất, chúng ta đều không có quả ngọt ăn đâu.”

Tư Viện nghe vậy liề trở nên căng thẳng.

Lính gác từng bước tiến lại gần bọn họ, dường như chỉ cần chút xíu nữa thôi là bọn họ sẽ bị phát hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK