Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tư Viện vĩnh viễn sẽ không bao giờ nghĩ rằng điều khiến Ôn Đình Sơn đau khổ nhất trên đời này không phải là cô trốn thoát khỏi anh cũng không phải là cô từ chối anh, lại càng không phải là những việc quá giới hạn như cô nghĩ.

Dù cô làm gì Ôn Đình Sơn cũng chỉ cảm thấy tức giận hoặc ghen ghét chứ không phải là đau khổ.

Dù Tư Viện có hợp tác với người ngoài hại anh chìm xuống đáy biển suốt ba năm nhưng điều đó cũng không được coi là đau khổ với Ôn Đình Sơn.

Điều thật sự khiến anh cảm thấy đau khổ chính là cái chết của Tư Viện.

Đến tận khi đầu lưỡi của Nikolai xuyên qua cơ thể Tư Viện cướp đi sinh mạng cô, Ôn Đình Sơn mới hiểu cái gì gọi là đau khổ.

Sau một nghìn năm, rốt cuộc anh cũng lĩnh hội được cảm giác đau xé tâm gan mà con người hay nói đến.

Cảm giác đau đớn làm anh không thể thở nổi, ngủ cũng không yên giấc, thậm chí tâm như tro tàn, mất đi hứng thú với tất cả mọi thứ.

Mà nỗi đau anh phải chịu đựng là do tôn trọng ý nguyện của Tư Viện.

Điều khiến anh tuyệt vọng hơn là, trong nửa tháng qua Ôn Đình Sơn vẫn luôn ngồi trước mặt Tư Viện do dự và giãy giụa. Có những lần bốc đồng anh đã muốn bỏ qua những gì Tư Viện muốn và chuyển hóa cô thành ma cà rồng.

Cho dù khi tỉnh lại cô sẽ oán hận anh, sẽ rời khỏi anh nhưng vẫn còn hơn nỗi đau khi nhìn cô mất đi mà không thể làm gì được.

Nhưng mỗi lần như vậy anh đều phải cắn răng gồng mình ép nó xuống. Anh không quên được sự căm ghét của Tư Viện khi cô nghĩ tới chuyện thành ma cà rồng và anh cũng không quên được ánh mắt sợ hãi của Tư Viện.

Ôn Đình Sơn, anh có thể giết em nhưng anh tuyệt đối không được chuyển hóa em thành ma cà rồng. Em muốn là một con người! Nếu anh thật sự yêu em, xin anh hãy dành cho em chút tôn trọng này.”

Nửa tháng trôi qua, cuối cùng Ôn Đình Sơn cũng hạ quyết tâm, nếu không thể sống cùng cô vậy thì anh sẽ chết cùng cô.

Anh tôn trọng nguyện vọng không muốn trở thành ma cà rồng của cô và đó cũng là chuyện duy nhất anh nhượng bộ cô.

Nhưng dù có chết, anh cũng muốn chết cùng chỗ với Tư Viện, anh muốn đoàn tụ với cô dưới âm tào địa phủ. Dù có chết, bọn họ cũng phải chôn cùng một chỗ và vĩnh viễn ở bên nhau.

Quản gia không chịu nổi sự điên khùng của Ôn Đình Sơn, ông buộc phải đi tìm Angus hy vọng anh ta có thể khuyên nhủ Ôn Đình Sơn. Đương nhiên ông biết Ôn Đình Sơn yêu vợ mình đến dường nào nhưng tội gì phải đến nông nỗi này?

Quản gia không hiểu, tình cảm của con người tưởng chừng như bền vững nhưng cũng dễ dàng phai nhạt theo thời gian. Những người đàn ông đã từng nói lời ngon tiếng ngọt vợ anh nhất định phải là em đến cuối cùng khi tình cảm phai nhạt lại ôm một người phụ nữ khác và tiếp tục sống.

Ngay cả những câu chuyện tình yêu kinh điển lưu truyền từ xa xưa như nam nữ chính thà chết cùng nhau và hóa thành hai con bướm bay đi. Đó chẳng qua là do thời gian chưa đủ để làm mờ đi tình cảm của bọn họ mà thôi.

Yêu chính là nông cạn và ích kỷ.

Angus nghe quản gia nói thì đi gặp Ôn Đình Sơn.

Lúc anh ta nhìn thấy Ôn Đình Sơn lôi thôi lếch thếch, chật vật tiều tụy như thế, anh ta lại cười: “Thế nào? Bây giờ anh đã hiểu nỗi đau khi mất đi tình yêu đích thực rồi chứ?”

Ôn Đình Sơn ngẩng đầu lên thờ ơ nhìn anh ta: “Hôm nay tôi mới biết so với phản bội thì cái chết của cô ấy mới là điều đáng sợ nhất.”

Con người thật sự quá yếu ớt, dễ dàng chết đến như thế.

Anh đã từng ảo tưởng về cuộc sống tương lai tốt đẹp, tất cả như sụp đổ ầm ầm theo cái chết của Tư Viện.

Bọn họ sẽ không có cuộc sống hôn nhân hạnh phúc ngọt ngào, anh cũng không thể đưa Tư Viện đến bất cứ nơi nào cô muốn. Hơn nữa Tư Viện sẽ không thể sinh con cho anh, phòng trẻ con anh âm thầm chuẩn bị cũng sẽ không được sử dụng.

Ôn Đình Sơn đau khổ gục đầu xuống, Angus nhìn thấy giọt nước mắt trên mu bàn tay anh, đột nhiên không còn cảm thấy buồn cười nữa.

“Anh còn yêu cô ấy hơn những gì tôi nghĩ, hóa ra khi anh động tình sẽ là như thế này!”

Angus nghĩ rằng, bản thân anh đã đủ điên khùng và cố chấp nhưng khi sự thật được sáng tỏ anh cũng không nghĩ tới chuyện sẽ giết Isabella.

Ngay cả lúc nhìn thấy Isabella bị Nikolai chém đầu chết trong tuyệt vọng, trong lòng anh lại thấy vô cùng phẳng lặng.

Giây phút đó anh nhận ra rằng có lẽ ngay từ lúc gặp lại, Isabella người con gái anh yêu đã chết trong lòng anh rồi. Cùng lúc đó tình yêu trong trái tim anh cũng biến mất theo.

Ôn Đình Sơn may mắn hơn anh, có được một người con gái trong sáng, tốt bụng yêu anh ta chân thành.

Tuy nhiên người con gái mình yêu cam tâm tình nguyện chết để cứu mình, chuyện này sẽ càng khiến anh ta khó quên hơn.

Huống chi, Ôn Đình Sơn lại là ma cà rồng.

Chừng nào anh ta còn sống chừng đó anh ta vẫn sẽ bị dày vò trong nỗi nhớ nhưng và nỗi đau dằn vặt. Hoặc không anh ta sẽ giống như anh, coi báo thù như một động lực để tồn tại, không thì…. anh ta có thể tìm một nơi nào đó để ngủ say vĩnh viễn.

Nhưng dù có ngủ cũng chẳng thể giải quyết được vấn đề.

Anh đã từng thử!

Anh đã từng vô cùng đau khổ khi Isabella chết dưới tay người anh em tốt nhất của mình. Lúc đó anh không hề có ý nghĩ trả thù người anh em của mình, vì thế anh đã tìm một nơi để chìm vào giấc ngủ suốt hơn 100 năm.

Khi anh tỉnh lại lần nữa, nỗi đau vẫn còn đó.

Để loại bỏ nỗi đau trong lòng, anh bắt đầu báo thù Ôn Đình Sơn.

Anh nghĩ tất cả các biện pháp để dồn Ôn Đình Sơn vào chỗ chết.

Nhưng anh cũng chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tìm cách để tự sát?

Anh hy vọng hoặc là anh giết chết Ôn Đình Sơn, hoặc là Ôn Đình Sơn giết chết anh.

Vài trăm năm trôi qua, dù anh đã nhốt Ôn Đình Sơn xuống đáy biển nhưng cũng chẳng thể giết được anh ta. Suốt cuộc đời này, cả anh và Ôn Đình Sơn đều chẳng thể giải thoát được.

Bây giờ, Ôn Đình Sơn đòi chết, anh cũng có thể hiểu được.

“Nếu anh thật sự muốn chết, tôi cũng không ngăn cản, cầm lấy đi.”

Nói xong, anh ném một thứ cho Ôn Đình Sơn.

Có lẽ quản gia cũng không ngờ tới trong tay Angus lại có thuốc của Isabella.

Ông tức giận gào lên, “Angus, cậu điên rồi sao?”

Thuốc này là do Isabella nghiên cứu ra chỉ để dành riêng cho Ôn Đình Sơn, nó chính là liều thuốc có thể lấy đi tính mạng anh.

Nikolai cố tình tỏ ra yếu thế và không ngừng chỉ dẫn cho Isabella, lúc này cô ta càng ngày càng tự đại cho rằng bản thân mình là thiên hạ vô địch và có thể thao túng được tất cả mọi người.

Nikolai chính là kẻ điên thích đùa giỡn con người, hắn ta trốn trong bóng tối và âm thầm kiểm soát mọi thứ. Chính hắn ta cũng không ngờ Isabella lại có thể nghiên cứu ra loại thuốc đó.

Do đó Nikolai nóng lòng muốn thử nghiệm ngay!

Nhưng thuốc này thật sự có tác dụng sao?

Ôn Đình Sơn không hề do dự uống hết số thuốc đó, anh bắt đầu chảy máu và quằn quại trong đau đớn.

Angus cũng shock!

Chẳng bao lâu sau Ôn Đình Sơn liền mất đi ý thức, quản gia trừng mắt oán hận nhìn Angus, ông tiến lại gần muốn nhặt xác cho Ôn Đình Sơn.

Ai ngờ, giây tiếp theo, Ôn Đình Sơn tỉnh lại hơn nữa sức mạnh còn tăng vọt hơn ngày xưa.

Angus nói không nên lời, chỉ cảm thấy khinh bỉ năng lực của Nikolai và Isabella.

Anh cảm khái nghĩ, anh và Ôn Đình Sơn đều là thuỷ tổ nhưng giờ đây anh ta đã trở nên khác biệt.

Nikolai đã chết một cách bi thảm còn Ôn Đình Sơn có lẽ anh ta có thể sống đến ngày trái đất bị hủy diệt.

Sau khi tỉnh lại Ôn Đình Sơn gần như phát điên.

Anh tìm mọi cách để chết.

Uống thuốc độc, treo cổ, đâm kiếm vào tim mình,… gần như những cách có thể thử anh đều thử qua. Tuy nhiên ngoại trừ nỗi đau về thể xác thì anh càng ngày càng mạnh hơn.

Ngày ngày trôi qua, Angus còn có thể vừa uống cà phê vừa tám chuyện với quản gia xem xem hôm nay Ôn Đình Sơn sẽ tự sát bằng cách nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK