Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quản gia nghe Tư Viện nói chuyện điện thoại cũng trở nên hoang mang.

Theo lời dặn của tiên sinh, ông chỉ cần đưa phu nhân trở về bình an là được rồi.

Nhưng sự xuất hiện của Nikolai đã vượt qua dự đoán của tất cả mọi người. Rốt cuộc hắn ta là vũ khí cuối cùng của Isabella hay Isabella là quân bài của hắn ta?

“Chú có biết người tên Nikolai này không?”

Tư Viện không nghe được cuộc nói chuyện của Angus và Ôn Đình Sơn nhưng qua biểu cảm nghiêm trọng của bọn họ cô có thể đoán được Nikolai này chẳng phải người đơn giản. Có lẽ những gì hắn ta nói với cô chưa chắc đã là thật. Nếu không vì sao Ôn Đình Sơn lại không lấy máu cô để giết chết Isabella?

Quản gia nhìn Tư Viện đầy tán thưởng, ông đã hiểu vì sao Ôn Đình Sơn lại yêu cô sâu đậm đến thế. So với những người phụ nữ trước kia, tuy bề ngoài cô yếu đuối nhưng nội tâm lại kiên định trung trinh, đây mới mẫu hình bạn đời mà rất nhiều người đàn ông muốn hướng tới.

“Quả thật Nikolai rất xảo quyệt, kể từ khi tôi đi theo tiên sinh đến nay, tiên sinh đã đấu với hắn ta được hơn 200 năm rồi. Trong những năm đó số lần tiên sinh thắng được hắn ta là rất ít, cả hai bên đều chẳng thể giết chết được nhau. Hai người cứ đấu qua đấu lại như vậy cũng đã được vài trăm năm rồi cho nên quan hệ hai bên rất phức tạp. So với Angus, Nikolai giống kẻ điên hơn.”

“Sao chú lại nói thế?”

Quản gia cân nhắc một chút rồi nói: “Nếu nói Angus vẫn còn một chút cảm xúc của con người thì Nikolai chính là một tên điên loạn, hắn ta chỉ làm những gì hắn ta thích. Hắn ta sẽ tàn sát hết người trong thành chỉ vì một món ăn mà hắn ta không thể ăn được. Hắn ta nhấn chìm cả Châu Âu trong Cái Chết Đen(1) chỉ vì một người ăn mày làm bẩn mũi giày của hắn ta. Hắn ta giống như dục vọng xấu xa nhất của con người, luôn luôn biến hóa để dụ dỗ con người ta phạm tội. Có thể nói, hắn ta chính là ác ma được miêu tả trong Kinh Thánh của con người, bản chất trời sinh đã thích tội ác, thích giết chóc và máu tươi. Tiên sinh cũng thích đùa bỡn con người nhưng tiên sinh luôn có giới hạn, tiên sinh tuyệt đối sẽ không tàn sát con người chỉ vì sở thích nhất thời của bản thân.”

Sự so sánh đối lập này thật sự quá khác biệt.

Trong mắt Tư Viện, Ôn Đình Sơn đã đủ tàn ác rồi vậy mà tên Nikolai này còn độc ác hơn cả Ôn Đình Sơn.

Như vậy Isabella làm sao có thể dễ dàng bắt được kẻ tạo ra Cái Chết Đen được?

Thậm chí kẻ đó còn tốt bụng đến mức chỉ cho cô cách tiêu diệt Isabella?

Đến lúc này Tư Viện mới nhận ra thiếu chút nữa cô đã bị hắn ta lợi dụng.

Kế hoạch của đối thủ quá tinh vi, nếu Ôn Đình Sơn mắc mưu Nikolai thì sao?

Tư Viện không nghĩ ra được Nikolai sẽ đối phó Ôn Đình Sơn như thế nào nhưng cơn đau vừa rồi khiến cô nghĩ rằng Ôn Đình Sơn đã xảy ra chuyện.

Cô nhìn quản gia nói: “Chú Lâm, cháu muốn quay lại.”

“Phu nhân, tiên sinh sẽ không vui đâu.”

“Cháu biết.” Tư Viện quay đầu nhìn lại biệt thự đã chìm trong ánh lửa, nước mắt đong đầy. “Cháu biết lúc này mà quay lại đó là việc hết sức ngu ngốc, cháu cũng biết với sức của mình chưa chắc cháu đã có thể cứu được anh ấy nhưng mà…”

Vào thời khắc nguy hiểm nhất, người đàn ông đó đã liều mạng để cứu cô.

Cho dù cô biết anh sẽ không chết, cho dù cô biết anh rất mạnh nhưng Tư Viện vẫn thấy đau lòng.

Chẳng lẽ cô có thể không để ý tới sự hy sinh của anh chỉ vì anh mạnh mẽ thôi sao?

“Chúng ta quay lại đi, …đứng gần một chút! Nếu… Nếu anh ấy thật sự xảy ra chuyện thì…cháu còn có thể chết cùng một chỗ với anh ấy.”

Khi nói ra câu nói này ngay cả Tư Viện cũng thấy kinh ngạc. Cô không ngờ tình cảm của cô với Ôn Đình Sơn đã tới mức này rồi.

Cô cảm thấy cô chính là người chết cũng không muốn mắc nợ người khác.

Quản gia thở dài quay đầu xe về biệt thự, Tư Viện nhìn này ánh lửa đầy trời cô mới nhận ra cô không thể chấp nhận được cái chết của Ôn Đình Sơn.

Cô thích người đàn ông này, không phải nói là cô yêu anh.

Cho đến giờ khắc này tình cảm vẫn luôn bị cô đè nén dưới đáy lòng mới bộc phát ra ngoài, cô muốn ở bên cạnh Ôn Đình Sơn cho dù có phải chết.

Tư Viện xuống xe lao vào bên trong theo trực giác, quản gia không kịp ngăn lại chỉ đành chạy theo sau bảo vệ cô.

Tư Viện nhìn mặt đất vương vãi đầy những khúc tay khúc chân đứt gãy, cô tiếp tục đi vào bên trong, cảm giác đau lòng ngày càng mạnh mẽ.

Lúc cô tới vườn hoa đã thấy Ôn Đình Sơn đang đánh nhau với một người đàn ông nửa thân trần.

Là Nikolai!

Cuối cùng Tư Viện đã tin, Nikolai không hề yếu ớt như những gì cô nghĩ, trái lại hắn ta rất mạnh mẽ.

Quỷ kế đa đoan, cao cao tại thượng.

Isabella luôn tự cho mình là đúng lúc này đã đầu lìa khỏi cổ nằm ngã trên mặt đất, hai mắt cô ta vẫn còn mở to, lộ ra vẻ không thể tin được và không cam tâm.

Angus đã bị đánh gãy chân và đau đớn ngã ra đất, anh ta gần như không còn sức để chống trả nữa.

Nikolai đá bay Ôn Đình Sơn ra xa một đoạn, thấy anh nôn ra máu thì rất hài lòng.

“Đình Sơn thân mến, đã lâu không gặp, mày càng ngày càng yếu kém đấy.”

Ôn Đình Sơn lau vết máu cười khểnh: “Tất nhiên là tao kém hơn mày rồi. Để đối phó với tao, mày chấp nhận để một con đàn bà coi như một món đồ chơi, lại còn ngâm mình trong bình nước đến tận hôm nay mới quyết định phản kích. Chỉ nói riêng về sự ẩn nhẫn này, mấy ai trên đời này có thể vượt qua mày.”

Nikolai cười to: “Quả nhiên mày vẫn là tên Ôn Đình Sơn kiêu căng ngạo mạn, không biết sống chết ngày nào. Cũng không sao, tao sẽ giải quyết mày nhanh thôi, mày không ngờ đến phải không? Tuy Isabella rất ngu xuẩn nhưng ả ta đã nghiên cứu ra rất nhiều cách để giết mày. Có điều mày cũng đừng sợ, chờ mày chết tao sẽ đi tìm cô vợ bảo bối của mày và tiễn ả xuống đó làm bạn với mày luôn.”

Sau đó hắn ta còn ác ý nói thêm: “À quên, còn chuyện này quên nói với mày! Tao đã cho người mai phục trên đường chạy trốn của cô vợ bảo bối mà mày tốn công tốn sức đưa ả thoát khỏi đây. Chắc không lâu nữa ả ta sẽ quay lại đây và chứng kiến sự thất bại của mày.”

Ôn Đình Sơn nghe hắn ta nhắc tới Tư Viện thì trừng mắt giận dữ nhìn hắn ta.

Nikolai nhìn thấy ánh mắt này của anh lại càng vui vẻ, hắn ta lại thay đổi chủ ý: “Mùi của ả rất thơm, à quên tao còn chưa được thưởng thức hương vị của dược tang đâu. Cứ thế mà giết ả cũng hơi lãng phí, không bằng giữ ả lại để chơi đùa cũng không phải là không thể.”

Hắn ta còn dâm dục nói: “Ngực ả khá to, mông lại căng tròn, * ả từ phía sau nhất định sẽ rất sướng!”

Ôn Đình Sơn không thể nghe tiếp được nữa, anh tức giận nhảy lên tấn công hắn ta.

Điều Nikolai muốn chính là cơn tức giận của anh, Ôn Đình Sơn càng tức giận sức mạnh sẽ càng lớn hơn.

Ôn Đình Sơn càng bùng nổ vào lúc này Nikolai có thể hấp thu sức mạnh cực lớn của anh.

Ôn Đình Sơn lao tới trước mặt hắn ta nhưng lại bị Nikolai khống chế được, đừng nói tới chuyện dùng sức ngay cả né tránh căn bản anh cũng không làm được.

Tư Viện thấy cảnh như vậy, cô vội móc khẩu súng Angus đưa cho cô ra.

Cô cắn ngón tay mình lấy máu tươi bôi lên viên đạn.

Cô nhớ Angus đã từng nói máu của cô có lực sát thương rất lớn đối với ma cà rồng.

Có lẽ lực sát thương này không đáng kể gì với Nikolai nhưng ít nhất nó có thể kéo dài chút thời gian cho Ôn Đình Sơn.

Nghĩ thế cô nhanh chóng lắp lại đạn nhắm thẳng mục tiêu và bắn về phía Nikolai.

Quản gia cũng không ngờ cô có thể ngắm chuẩn đến thế, một phát đã bắn trúng đầu Nikolai.

Viên đạn xuyên thẳng qua lỗ tai của Nikolai và ngăm vào cái cây phía sau.

Nikolai lập tức ngã xuống đất, cánh tay hắn ta cũng buông lỏng ra.

Tư Viện bất chấp tất cả chạy tới ôm chầm lấy Ôn Đình Sơn, lo lắng nói: “Anh không sao chứ?”

(1): Cái Chết Đen là tên gọi của 1 đại dịch xảy ra ở châu Á và châu Âu trong thế kỷ XIV, mà đỉnh điểm là ở châu Âu trong 1346-1351, với số lượng người chết ở châu Âu và châu Á khoảng 75 – 200 triệu người. Bệnh dịch Cái Chết Đen được coi là một trong những đại dịch chết chóc nhất trong lịch sử nhân loại, ước tính nạn dịch này đã giết chết 30% – 60% dân số của châu Âu (tương đương 25 – 50 triệu người) và giảm dân số toàn cầu từ khoảng 450 triệu người xuống còn 350 – 375 triệu người vào năm 1400.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK