Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cửa xe đã bị khóa chặt, cô nhìn cảnh vật đang lao vun vút biến mất ngoài cửa sổ thì cũng từ bỏ ý nghĩ nhảy ra từ cửa sổ. Giặc tới thì đánh, nước lên thì nâng nền, bây giờ cô đành phải gặp chiêu nào phá chiêu đó thôi.

Cuối cùng xe cũng dừng trước một biệt thự lớn. Ngay từ ngoài cửa đã có bảo vệ canh gác nghiêm ngặt. Simon đưa ra một tấm thẻ vàng, đối phương liền cúi chào với thái độ rất cung kính.

Tuy nhiên ánh mắt người bảo vệ nhìn Tư Viện khiến Tư Viện không thoải mái, ánh mắt đó giống như đang đánh giá hàng hóa vậy.

Tư Viện không khỏi tò mò hỏi Simon: “Đây rốt cuộc là nơi nào thế?”

Từ lúc xe chạy vào trong, dọc đường không chỉ có bảo vệ nghiêm ngặt còn có những con đường quanh co. Xe của bọn họ vừa tiến vào gara đã bị phục vụ lái đi, từ khóe mắt Tư Viện nhìn thấy mấy con ong vàng đậu trên bức tường gần đó vo ve vài tiếng.

Tư Viện ngửi thấy một mùi hương đặc biệt.

Cô cảm thấy khá quen thuộc nhưng lại không nhớ được đã ngửi thấy ở đâu.

Simon gần như là lôi kéo cô vào thang máy. Từ lúc bước vào thanh máy hắn ta đã bắt đầu sờ soạng Tư Viện, tay hắn lại còn bóp mông cô mấy cái.

Tư Viện mở to mắt không thể tin được nhìn anh ta, cô đẩy anh ta ra: “Simon, anh làm cái quái gì thế?”

Simon cũng không che giấu bản thân nữa, hắn ta kéo cà vạt, gian ác nói: “Tư Viện, tôi đưa cô tới thiên đường tại nhân gian, lát nữa cô sẽ yêu thích nơi này.”

Thang máy “đinh” một tiếng mở ra, bọn họ đã xuống tầng ngầm thứ ba dưới lòng đất, tiếng nhạc đinh tai nhức óc truyền đến còn có ánh đèn đủ mọi loại màu sắc đang nhấp nháy liên tục.

Trong không gian rộng lớn có không ít người, cả trai lẫn gái đều đang buông thả bản thân.

Ở giữa sân khấu có những cô gái ăn mặc hở hang đang nhảy múa thậm chí còn có người khỏa thân hai chân tách rộng nhảy vũ đạo khêu gợi. Bên dưới còn có vài cô gái trẻ bị đám đàn ông đè dưới thân không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ dâm đãng. Còn có mấy người đàn ông vây quanh một cô gái, trước sau cô gái đều bị nhét đầy, còn có những tiếng cười khả ố vang lên.

Thậm chí còn có người cầm roi quất ép những cô gái bò trên mặt đất giống như chó.

Tư Viện hoàn toàn kinh hãi với cảnh ao rượu rừng thịt1 như thế này.

Cô xoay người muốn bỏ trốn lại bị Simon lôi ra khỏi thang máy, cửa thang máy lập tức đóng lại, cô không thể mở ra. Simon cười nói: “Đừng cố gắng nữa, chỉ có vân tay của hội viên mới có thể mở thang máy. Mà cô đã vào thì đừng nghĩ ra.”

Tư Viện tức giận đá hắn ta một cái rồi nhấc chân bỏ chạy. Cô cũng không biết mình nên chạy đi đâu nhưng cô biết cô phải thoát khỏi tên biến thái này.

Lúc cô chạy được tầm vài mét thì bị hai tên đàn ông lực lưỡng túm được và lôi cô tới trước mặt Simon.

Simon cũng không cần giả vờ nữa, tát cho cô một cái. “Mẹ kiếp con điếm này, mày dám đá tao. Xem hôm nay ông đây có giết chết mày hay không.”

Tư Viện bị đau oán hận trừng mắt nhìn hắn ta: “Tôi đắc tội gì với anh mà anh lại hại tôi?”

Simon nhìn đám nam nữ trụy lạc trong phòng thì cười ha ha: “Bảo bối, sao tôi nỡ hại em chứ. Kỹ nữ như em không phải rất thích đàn ông sao? Nhìn nơi này xem, có rất nhiều đàn ông cho em. Tôi sẽ để bọn họ luân gian em, khẳng định sẽ làm em không khép được chân.”

Tư Viện tức giận gào lên: “Đồ chó má, chẳng lẽ mẹ mày cũng bị những kẻ này luân gian rồi sinh ra mày sao? Đồ súc sinh!”

Simon tức giận lại tát cô thêm một cái nữa.

Một người đàn ông mập mạp bước tới, phía dưới cái bụng phệ của ông ta là đôi chân béo ú trần trụi, ông ta cười nói: “Simon, đừng đánh hỏng mặt, hỏng rồi làm sao chơi được.”

Simon thấy ông ta đến thì cười rộ lên: “Trần tổng, ông tới thật đúng lúc, con điếm hám tiền này rất thích hư vinh. Vì tiền cô ta có thể quyến rũ người đàn ông của bạn thân, đừng nhìn vẻ ngoài tầm thường của cô ta “làm” lên cũng có chút đặc sắc. Nhưng tính tình rất bướng bỉnh, không ngại mời thêm vài người bạn của ông tới giúp đỡ dạy dỗ một chút?”

Người đàn ông trung niên híp mắt dâm tà đánh giá dáng ngườiTư Viện, cười nói: “Chậc chậc, dáng người không tồi, vú cũng phải C đấy.”

Nói xong liền đưa tay bóp ngực Tư Viện, kinh ngạc nói: “Sai rồi, là D.”

Tư Viện vùng vẫy nhưng hai người đàn ông lực lưỡng lại dùng sức khống chế cô, cô chỉ có thể chịu đựng đối phương giở trò.

Từ những gì Simon nói, có vẻ như hắn ta đã biết chuyện của cô và Ôn Đình Sơn, vấn đề là tại sao hắn ta lại biết? Ôn Đình Sơn tuyệt đối sẽ không để lộ ra, dựa theo tính cách của anh căn bản là coi thường Simon, cô đã nhận ra từ lần bọn họ ăn cơm ở nhà cô.

Nếu Ôn Đình Sơn không nói, vậy có thể nói ra những lời như thế với Simon chỉ có… Mễ Lạc.

Đột nhiên Tư Viện nhận ra có lẽ Mễ Lạc đã sớm biết chuyện này nhưng lại cố ý giấu giếm không nói ra, hơn nữa cô ấy còn lợi dụng người đàn ông này để trừng trị cô.

Simon cũng bóp ngực cô, “Thật sự không nhìn ra, đúng là ngực to. Tôi cũng muốn xem con điếm này có gì hơn người mà có thể khiến Ôn Đình Sơn phản bội Lạc Lạc.” Nói xong, hắn ta bảo người kéo cô vào một gian phòng bày đầy các loại dụng cụ tra tấn tình thú và gương.

Tư Viện vừa nhìn là biết, nơi này cực kỳ nguy hiểm. Nếu cô thật sự bị nhốt ở đây có lẽ cô không thể sống sót rời khỏi đây.

Cô bất chấp tất cả lợi dụng lúc tên to con kia tới trói cô, cô đá một cước vào hạ bộ của hắn. Nhân lúc tên kia còn đang ngỡ ngàng, cô cầm một cái gậy bên cạnh lên đập thật mạnh vào đầu hắn ta vài cái. Khi hắn còn chưa kịp phản ứng, Tư Viện tranh thủ chạy ra ngoài.

Tư Viện không ngừng chạy nhưng cô biết cứ như vậy thì cô không thể nào thoát ra được.

Cô đụng phải một cô gái mặc quần áo bồi bàn thỏ đang bưng khay rượu đi tới từ đối diện, cô nhìn thấy rượu lập tức nhớ tới lời của Mã Lục.

Trên người yêu thú chúng tôi có mùi hương đặc thù. Máu cô pha với rượu sẽ khiến yêu thú trở nên điên cuồng.

Tư Viện cướp lấy chai rượu rồi đập vỡ ly rượu nhặt lên một mảnh thủy tinh, cô tiếp tục chạy ra bên ngoài. Đằng sau cô có những tên bảo vệ đang đuổi theo, trong đại sảnh Simon vừa gọi thêm mấy người chuẩn bị luân gian Tư Viện. Vừa quay đầu lại hắn ta đã thấy Tư Viện chạy tới từ đối diện, trên tay cô còn cầm một chai rượu thì bật cười nói: “Con điếm thối, không lẽ mày tưởng rằng, một chai rượu có thể giúp mày thoát khỏi nơi này sao?”

Tư Viện nhìn lên trần nhà thấy vài con ong vàng như ẩn như hiện, nghiến răng nói: “Simon, nếu anh đã muốn chết cũng đừng trách tôi tiễn anh một đoạn đường.”

Simon chưa hiểu chuyện gì đã thấy Tư Viện ngửa đầu uống rượu sau đó phun vào mọi người. Rượu bắn tung tóe dính lên những người xung quanh.

Đám người đó còn đang hoang mang, Tư Viện lại chạy về phía sân khấu, bên cạnh sân khấu là một bể bơi lớn.

Simon hoang mang trước hành động không đâu vào đâu của cô, đến lúc phản ứng lại hắn ta la hét mấy người bảo vệ bắt cô lại.

Bọn họ đuổi theo phía sau cô, Tư Viện hô to tránh ra gây nên một trận nhốn nháo nhưng cũng chẳng được bao lâu. Cả trai lẫn gai ở đây gần như đều đã cắn thuốc mơ mơ màng màng, vốn đã không thèm để ý đến xung quanh chỉ đắm mình trong dục vọng.

Lúc Tư Viện thấy mình sắp bị bắt lại, cô đã nghe thấy tiếng ong ong của bầy ong. Cô quay đầu lại ném chai rượu về phía Simon không chút do dự sau đó nhảy vào trong bể bơi.

Simon còn chưa kịp phản ứng đã bị một đám ong vàng bu quanh. Những con ong này không biết từ đâu tới, bọn chúng như phát điên bu xung quanh những người vừa bị phun rượu mà gặm cắn.

Gương mặt và cơ thể bọn họ bắt đầu xuất hiện những vết sưng tấy và lở loét, bọn họ chạy tán loạn trong tiếng la hét đau đớn.

Nhưng tất cả đều đã quá muộn.

1: ” Tửu trì nhục lâm” (Ao rượu, rừng thịt) gắn liền với Trụ Vương là một ông vua dâm đãng, thường thết nhiều tiệc lớn, làm đầy ao với rượu và treo thịt trên cây trong rừng. Sau này câu này được dùng để miêu tả những chuyện ăn chơi đàng điếm, xa hoa phung phí, nhục dục,..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK