Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ khi tỉnh lại Tư Viện cảm thấy cơ thể cô đã thay đổi.

Cô phát hiện ra cô có thể đọc được suy nghĩ của người khác, hơn nữa nếu như cô nhảy từ trên cao xuống còn có thể bay, còn có thể nhảy cao lên tới tầng hai.

Nhưng lúc cô muốn đọc suy nghĩ của Ôn Đình Sơn thì lại không được.

Có một lần, Ôn Đình Sơn muốn đi ra ngoài nhưng anh không tìm được bộ quần áo nào ưng ý cả. Thế là anh nổi giận với quản gia, anh nói tại sao quần áo trong tủ không có nổi một bộ anh thấy thuận mắt?

Quản gia bên ngoài thì nói: “Thưa Ôn tiên sinh, tôi đã gọi điện dặn người mang đến tất cả những mẫu thiết kế mới nhất năm nay rồi.”

Nhưng trong lòng ông lại âm thầm mắng nhiếc: Quần áo đều do chính ngài tuyển chọn, mới mấy ngày đã không thích nữa, thật là đồ có mới nới cũ. Đàn ông gì mà quần áo còn nhiều hơn cả vợ.

Lúc ấy Tư Viện đang uống sữa, khi nghe được những lời này từ quản gia cô đã phun ra một ngụm sữa khiến Ôn Đình Sơn giật bắn người.

Ôn Đình Sơn vội vàng chạy tới, “Em không sao chứ?”

Tư Viện ngượng ngùng liếc nhìn quản gia, hình như quản gia cũng nhận ra điều gì đó nên ông ấy mất tự nhiên mỉm cười sờ sờ mũi.

Tư Viện lau khóe miệng nói: “Em không sao, em bị sặc thôi.”

Để bảo vệ tính cách điềm tĩnh của quản gia cô không nên nói với Ôn Đình Sơn suy nghĩ của quản gia.

Lúc sau cô lại nghĩ có lẽ Ôn Đình Sơn cũng nghe được chỉ là anh không nói ra mà thôi.

Còn một sự thay đổi to lớn nữa là Tư Viện cảm thấy cô luôn luôn trong tình trạng thèm khát.

Loại thèm khát này không phải là khát máu mà là thèm khát cơ thể Ôn Đình Sơn.

Cô cũng không rõ là do mang thai nên hoocmone tăng trưởng nhiều hay là do cô trở thành ma cà rồng cho nên dục vọng của cô mới tăng vọt như thế.

Hồi mang thai được 4 tháng, bụng cô đã hơi hơi nhô lên.

Khi Ôn Đình Sơn tập thể dục buổi sáng trở về, anh cố ý cởi quần áo trước mặt cô rồi mới vào phòng tắm.

Sau khi vào phòng tắm Ôn Đình Sơn xối nước ướt hết người rồi mới phát hiện ra hết sữa tắm, anh gọi Tư Viện nhờ cô cầm lọ sữa tắm mới vào cho anh.

Tư Viện đẩy cửa thò đầu vào thì thấy một cảnh tượng nóng bỏng, thân hình gợi cảm, cánh tay rắn chắc, hai chân thon dài, cơ bụng tám múi hoàn mỹ, phần lưng cường tráng.

Tư Viện nhìn thôi cũng đã ướt.

Cô nuốt nước miếng, kẹp chặt hai chân, chầm chậm đưa anh lọ sữa tắm.

Ôn Đình Sơn nắm lấy tay cô, mỉm cười đầy ác ý: “Sao thế, muốn à?”

Tư Viện nuốt nước miếng, cãi lại anh: “Lúc nào cũng chỉ nghĩ tới chuyện đó, anh cho rằng em là anh chắc, đồ lưu manh!”

Ôn Đình Sơn “à” một tiếng, “Tôi chỉ muốn hỏi em là em muốn tắm sao? Em nghĩ cái gì thế?”

Tư Viện biết là anh cố ý, lập tức giận đỏ mặt trừng mắt nhìn anh một cái rồi xoay người rời đi.

Ôn Đình Sơn giữ chặt tay cô kéo lại, động tác của anh có hơi lớn, Tư Viện hoảng sợ đưa tay bảo vệ bụng: “Em đang mang thai đấy.”

Ôn Đình Sơn ngồi xổm xuống hôn lên bụng cô, cười nói: “Bảo bối, ngoan ngoãn ngủ nhé, ba mẹ cần phải làm chút chuyện thân mật.”

Tư Viện trợn to hai mắt, “Anh nói linh tinh gì thế? Sao anh có thể nói ra những lời như thế với trẻ con?”

Ôn Đình Sơn lập tức ngụy biện: “Em phải biết cha mẹ yêu thương nhau chính là sự giáo dục tốt nhất cho trẻ em.”

“Cho nên?”

“Cho nên chúng ta phải “yêu thương” nhau thật tốt.”

Ôn Đình Sơn không nói hai lời lập tức xé rách chiếc váy của Tư Viện và đè cô lên tường hôn cô.

Tư Viện đã ướt đến rối tinh rối mù, hạ thân cô giàn dụa mật dịch, cơ thể cô run lên vì sung sướng.

Cô nhiệt tình đáp lại Ôn Đình Sơn, cô đã không còn kháng cự giống như trước nữa. Cô khát khao nụ hôn của anh, khát khao anh.

Tư Viện chủ động ôm lấy cổ anh, vươn lưỡi dây dưa với Ôn Đình Sơn.

Ôn Đình Sơn ngạc nhiên ngay sau đó anh liền bùng nổ hôn cô điên cuồng.

Đầu lưỡi ướt át nóng bóng quấn bện vào nhau, cơ thể cả hai bắt đầu nóng lên, dục vọng như thiêu đốt lý trí họ. Bọn họ đều khát khao có được đối phương.

Nụ hôn của Ôn Đình Sơn trải dài từ hai má Tư Viện cho đến ngực cô, cuối cùng môi anh nhẹ nhàng dừng lại trên cái bụng hơi nhô lên của cô.

Trái tim Tư Viện tê dại trước sự dịu dàng của anh, cô không cầm lòng được đưa tay xoa đầu anh.

Ôn Đình Sơn nắm lấy tay cô ngẩng đầu lên mỉm cười nhìn cô.

Anh là một người đàn ông đẹp trai, nam tính đầy mị lực hấp dẫn.

Lúc anh cười xấu xa, Tư Viện không chống đỡ nổi, cả người cô như nhũn ra, tham lam nhìn anh.

Ôn Đình Sơn tách hai chân cô ra, chậm rãi đẩy phân thân của anh vào trong cô.

Anh rất dịu dàng, anh muốn thỏa mãn Tư Viện nhưng lại không muốn làm tổn thương đến đứa con trong bụng.

Tư Viện nghĩ rằng đây là lần duy nhất Ôn Đình Sơn dịu dàng từ trước đến nay.

Có điều sau khi trở thành ma cà rồng, ngay cả chính cô cũng phải giật mình trước dục vọng cuồn cuộn của chính mình.

Cô không muốn Ôn Đình Sơn dịu dàng như thế, cô muốn anh mạnh mẽ chiếm hữu cô.

Nhưng Tư Viện lại xấu hổ không dám nói ra những lời như thế, chỉ đành cắn răng tách rộng hai chân, cả người cô giống như treo trên người Ôn Đình Sơn. Cô hung hăng hôn anh, môi lưỡi dây dưa cùng anh, thậm chí cô còn đón ý nói hùa với anh theo bản năng.

Ôn Đình Sơn cũng nhận ra sự thay đổi và sự bất mãn của cô, khóe môi anh cong lên một nụ cười nghịch ngợm. Anh cắn lỗ tai cô nói: “Bảo bối, trước mắt giải khát thôi nhé. Chờ sinh con xong, tôi nhất định sẽ làm chết em.”

Tư Viện xấu hổ nói không nên lời còn Ôn Đình Sơn thì cười đắc ý. Anh lật người cô lại và tiến vào từ phía sau, vừa làm anh còn vừa vỗ mông cô.

Lực độ vừa đủ để mang lại khoái cảm cho Tư Viện.

Tư Viện thỏa mãn, sung sướng hét lên thành tiếng.

Tiếng kêu này suýt chút nữa đã khiến Ôn Đình Sơn không khống chế nổi mình. Anh muốn thỏa sức tung hoành nhưng nghĩ đến đứa con trong bụng cô chỉ có thể nghiến răng nhịn xuống.

Ôn Đình Sơn chầm chậm đưa đẩy, hai tay xoa bóp hai bầu ngực sữa của Tư Viện.

Khoái cảm không ngừng tích lũy trong cơ thể Tư Viện, nửa tiếng sau cô đạt đến cao trào.

Ôn Đình Sơn vẫn tiếp tục chậm rãi ra vào, vô cùng dịu dàng, miệng lưỡi lại ngả ngớn trêu chọc cô, “Thế nào, ông xã làm em thoải mái chứ?”

Tư Viện không nói lời nào, ngại ngùng đẩy anh ra.

Ôn Đình Sơn lại ra vẻ tức giận không chịu buông cô ra. “Bảo bối, em định qua cầu rút ván à? Vừa mới thỏa mãn em xong em đã muốn đẩy tôi ra, thế chẳng phải là rút điểu vô tình sao!”

Tư Viện buồn bực liếc anh một cái: “Người ta không có, rõ ràng là…”

”Rõ ràng là cái gì?”

“Rõ ràng là nếu không kết thúc anh sẽ bị muộn.”

Cô nhớ hôm nay anh phải đến công ty đàm phán với khách hàng.

“Bảo bối, cái lý do này quá dở tệ. Trên đời này không có gì quan trọng hơn em.”

Tư Viện mắng anh: “Anh làm việc đàng hoàng chút đi.”

Ôn Đình Sơn vẫn ôm cô nhấp nhẹ từng cái, nhìn chính mình đang tiến lui bên trong cô, đôi mắt anh nhuốm đầy dục vọng.

“Gia sản của tôi có tiêu xài một nghìn năm nữa cũng không thành vấn đề cho nên tôi không cần phải quá mức chăm chỉ. Cũng nên để lại cơ hội cho những người khác nữa, chuyện này bảo thư ký Trương đi là được. Tôi còn bận thỏa mãn bà xã của tôi.”

Tư Viện bị anh lấp kín miệng, nâng chân lên bắt đầu một vòng cuồng hoan mới. Cho đến khi hai chân cô bủn rủn anh mới ôm cô từ phòng tắm bước ra.

Hôm đó, Ôn Đình Sơn không đi làm như dự định, Tư Viện cũng không thể xuống giường. Hai người lăn lộn ở trên giường cả một ngày, quản gia thấy nhiều thành quen.

Angus lại không chịu nổi đôi vợ chồng này, chân anh ta khôi phục khá hơn một chút cũng liền rời đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang