Mục lục
Trang Viên Hoa Hồng Trắng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lần này đổi lại, tất cả các yêu thú đều kinh ngạc có người còn cảm thấy bất an. Bọn họ có thể hiểu được nếu như Ôn Đình Sơn cười lạnh và nói không, rốt cuộc thì chẳng ai vui vẻ nổi khi xảy ra chuyện đó với mình?

Nhưng Ôn Đình Sơn lại gật đầu đồng ý, điều này mới khiến bọn họ bất an. Bọn họ do dự lui ra sau hai bước không dám lại gần anh.

Isabella cũng không kịp trở tay trước phản ứng của Ôn Đình Sơn, cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng ra lệnh cho đám thuộc hạ bắt anh lại nhưng anh lại đồng ý.

Ôn Đình Sơn ung dung đi đến trước mắt Isabella, lấy micro trong tay cô ta mỉm cười nói: “Nếu mọi người đều muốn trường sinh bất tử, tôi đương nhiên là vui vẻ thành toàn cho mọi người. Có điều…”

Anh cố ý kéo dài âm đuôi, cười đầy ẩn ý nhìn Isabella: “Có điều hình như Isabella quên nói với quý vị ở đây một chuyện quan trọng.”

Có người vội vàng hỏi: “Chuyện gì?”

Mọi người đều nhìn Isabella, Ôn Đình Sơn chất vấn Isabella: “Tôi nghĩ cô bắt được Nikolai thì chắc hẳn cô cũng phát hiện ra sở dĩ hắn ta có thể trường sinh bất tử là do một loại tế bào. Loại tế bào có trong máu của hắn ta và hơn hết cơ thể hắn ta còn có thể tự sản sinh ra loại tế bào đó. Chỉ là cô không nói với mọi người rằng, nếu yêu thú hấp thụ loại tế bào này sẽ làm gia tăng tốc độ tử vong.”

“Không thể nào, anh nói bậy.”

Có người hô lớn lên rồi chỉ vào Bách Linh trên sân khấu nói: “Rõ ràng cô ấy đã được cứu sống và trông cô ấy đâu giống như sắp chết.”

Tư Viện cũng cảm thấy khó hiểu nhìn Angus.

Angus lắc đầu, anh ta không nghiên cứu về vấn đề này cho nên cũng không biết Ôn Đình Sơn nói thật hay là giả.

Ôn Đình Sơn tiếp tục nói: “Cô ta có thể tỉnh lại không phải do cô ta dùng máu của Nikolai mà là vì trạng thái vừa rồi của cô ta vốn chính là chết giả. Không tin các ngươi có thể thử.”

Không biết từ khi nào, trên tay anh xuất hiện một ống tiêm, anh không chút do dự rút máu của chính mình. Anh nhấc tay tóm lấy tên yêu thú vừa rồi kêu gào lợi hại nhất và tiêm máu anh vào tên yêu thú kia.

Ai ngờ tên yêu thú nọ vừa bị tiêm đã lập tức kêu gào thảm thiết, sau đó cả người bắt đầu phình lên như bong bóng rồi thối rữa thành một vũng máu. Một phút sau tên đó đã biến mất hoàn toàn, trên mặt đất chỉ còn lại bộ quần áo bị thiêu đốt.

Mọi người hoảng sợ nhìn Isabella, chuyện này là thế nào?

Vì sao con tê tê kia có thể sống lại mà bọn họ cũng dùng máu của Ôn Đình Sơn thì lại chết thảm như thế?

Ôn Đình Sơn nói: “Rất đơn giản, tất cả chuyện hôm nay đều chỉ là một âm mưu. Quý vị tận mắt nhìn thấy Bách Linh cải tử hoàn sinh sau khi tiêm thuốc cho nên ai cũng muốn thử một lần. Vừa hay các ngươi lại rơi vào cái bẫy do cô ta tạo ra, cô ta muốn lợi dụng các ngươi để bắt tôi. Các ngươi cho rằng cô ta có thể giúp các ngươi trường sinh bất tử nhưng lại không biết rằng cô ta mới chính là thủ phạm đằng sau các vụ săn giết yêu thú gần đây. Cô ta không chỉ muốn tôi chết mà còn muốn tất cả yêu thú đều phải chết.”

Hai mắt Tư Viện tỏa sáng, tràn ngập sùng bái nhìn Ôn Đình Sơn, cô chưa bao giờ thấy anh đẹp trai như bây giờ.

Anh trấn định thong dong nói ra tất cả khiến mọi người đều bình tĩnh lại. Angus nói đúng, Ôn Đình Sơn chưa bao giờ cần người khác cứu giúp.

Angus lại nhếch miệng cười khinh thường: “Tôi thấy anh ta cũng là một nhân viên bán hàng đa cấp ưu tú. Nói chuyện thật sự có tính kích động.”

Tư Viện không để ý những gì anh ta nói cô đang tự hỏi, vì sao ba năm trước Ôn Đình Sơn lại rơi vào bẫy của Angus?

Chẳng lẽ Angus nói đúng, là vì anh yêu cô cho nên mới không nhận ra cái bẫy?

“Isabella, cô nhất định phải cho chúng tôi một lời giải thích.”

Isabella bị vạch trần cũng không hoảng sợ, ngược lại cô ta còn vỗ tay hai tiếng, đột nhiên bên ngoài xông tới rất nhiều người.

Ai nấy đều cao lớn, vẻ ngoài như hung thần, tất cả đều là ma cà rồng bị chuyển hóa.

Mùi của đám ma cà rồng này Ôn Đình Sơn rất quen thuộc.

Đám ma cà rồng này là con người bị chuyển hóa bởi sâu hút máu, bọn chúng sẽ phục tùng Isabella vô điều kiện, Isabella có sai bọn họ làm gì bọn họ cũng làm.

Từ đầu đến cuối mục đích của Isabella chính là tiêu diệt tất cả yêu thú và những ma cà rồng cô ta không thể khống chế được. Sau đó cô ta sẽ trở thành thuỷ tổ ma cà rồng duy nhất trên thế giới này, lúc đó cô ta hoàn toàn có thể khống chế yêu giới.

Tham vọng của Isabella thật sự làm Ôn Đình Sơn chấn động nhưng điều đó không cản trở chuyện anh vạch trần âm mưu của Isabella.

Isabella cười mỉa mai: “Đám các người biết thì đã sao? Nếu hôm nay các ngươi đã tới đây thì cũng đừng nghĩ tới chuyện còn sống mà trở về.”

Cô ta vừa nói xong, những kẻ dưới trướng cô ta bắt đầu điên cuồng nã súng vào giữa hội trường. Hầu hết những người có mặt ở đây đều mất cảnh giác và bị bắn chết, rất may Angus đã kịp thời kéo Tư Viện chạy thoát.

Ôn Đình Sơn liếc mắt một cái đã nhìn thấy Tư Viện, anh muốn đuổi theo nhưng bị Isabella ngăn lại. Cô ta lộ ra răng nanh và bộ móng tay sắc nhọn có thể cắt đứt đầu đối phương với một cú vung tay.

“Ôn Đình Sơn, mấy trăm năm không gặp để tôi xem thử xem anh mạnh đến mức nào.”

Ôn Đình Sơn cảm nhận được sức mạnh của cô ta, có lẽ cô ta đã vượt qua cả Angus. Điều này làm anh hơi nghi ngờ, rốt cuộc cô ta đã làm thế nào để đạt được sức mạnh như thế?

Nhưng anh không có thời gian suy nghĩ nhiều, Isabella vung tay điều khiển vô số lá cây bay về phía anh.

Những chiếc lá cây trở nên sắc bén giống như lưỡi dao bay về phía Ôn Đình Sơn, nhẹ nhàng cắt qua quần áo anh.

Tuy Ôn Đình Sơn né được gần hết nhưng vẫn bị một số chiếc lá cứa bị thương.

Anh nhấc tay hất một chiếc bàn lớn đập về phía Isabella, Isabella đá văng cái bàn. Lúc này Ôn Đình Sơn đã chạy thoát.

Isabella hung dữ quát lên: “Giết hết bọn chúng, không được để cho kẻ nào chạy thoát.”

Có một số yêu thú đã chống cự kịp thời nhưng lạ là, bọn họ không thể sử dụng được sức mạnh của mình. Cho đến lúc này, bọn họ mới ý thức được rằng bên trong đồ ăn bọn họ ăn từ khi vào cửa đến giờ có chứa thuốc làm suy yếu sức mạnh của bọn họ.

Giờ bọn họ có hối cũng không kịp nữa, chỉ có thể tìm mọi cách để thoát khỏi đây.

Ôn Đình Sơn chạy đuổi theo Tư Viện, Tư Viện cũng muốn dừng lại nhưng Angus lại kéo cô chạy như điên.

Tư Viện không nhịn được gào lên: “Sao anh lại kéo tôi chạy?”

Angus còn chưa kịp trả lời, bọn họ đã bị một đám vệ sĩ vest đen bao vây. Trong tay những kẻ đó đều có súng, Angus lập tức nâng cao tinh thần đề phòng.

Tư Viện rõ ràng cảm nhận được anh ta đang lo sợ bởi vì lòng bàn tay của anh ta ra rất nhiều mồ hôi.

“Có chuyện gì thế?”

Angus trả lời: “Đạn của bọn họ là đạn đặc chế, chuyên dùng cho ma cà rồng.”

Tư Viện vừa nghe điều này thì chuyện đầu tiên cô lo lắng đến chính là Ôn Đình Sơn.

Cô quay đầu nhìn lại chỉ thấy Ôn Đình Sơn đang phi nhanh về phía cô, phía sau cách anh không xa có mấy chùm tia hồng ngoại đã khóa mục tiêu lên người Ôn Đình Sơn.

Trong giây phút đó, Tư Viện không kịp nghĩ gì nhiều, trong đầu cô lúc đó chỉ có một suy nghĩ đó chính là không thể để Ôn Đình Sơn xảy ra chuyện.

Vì thế Tư Viện vùng ra thoát khỏi Angus, cô lao nhanh về phía Ôn Đình Sơn. Vô số viên đạn bắn về phía bọn họ, Angus còn chưa lo xong cho mình nên chẳng thể níu giữ cô, Ôn Đình Sơn lại nhẹ nhàng giải quyết không ít vệ sĩ.

Nhưng bên cạnh đó vẫn còn không ít ma cà rồng nhào lên quyết đấu với anh.

Trông thấy những đám ma cà rồng đó đều không phải là đối thủ của anh, tay súng bắn tỉa mai phục sẵn trong bóng tối đã bắn phát đạn đầu tiên về phía anh.

Nhưng phát súng đó lại bị một người phụ nữ phá giải.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK