Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi - Hoắc Tư Duệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chỉ thấy ngoài Ngư Bạch ra thì còn một cô gái xinh đẹp đang ngồi cạnh, bên cạnh cô gái kia là hai người đàn ông khoảng hơn hai mươi tuổi.

Hai người mặc vest kiểu thoải mái, đeo đồng hồ xịn, nhìn là biết người có tiền.

“Anh Lục Hi đến rồi sao”.

Ngư Bạch thấy Lục Hi tới thì vội vàng đứng dậy chào.

Lục Hi mỉm cười: “Ừ, không tính là muộn nhỉ”.

“Anh Lục Hi ngồi đi, vừa đúng giờ mà”, Ngư Bạch mỉm cười kéo Lục Hi vào ngồi bên cạnh mình.

Mà lúc này, hai người đàn ông kia thì hơi tỏ ra không vui.

Sau khi ngồi xuống, Ngư Bạch lập tức giới thiệu: “Đây là anh Lục Hi, bạn tốt của tôi”.

Lục Hi gật đầu.

Sau đó, Ngư Bạch lại chỉ vào cô gái xinh đẹp kia: “Đây là bạn đại học của tôi, tên Tô Giai Di, anh đẹp trai này là bạn trai của cậu ấy, tên Thường Tuấn Nghị, còn đây là bạn của Thường Tuấn Nghị - Lương Kim Tôn".

Ngư Bạch giới thiệu từng người một.

Lục Hi gật đầu với bọn họ coi như chào hỏi.

Mà Thường Tuấn Nghị thấy Ngư Bạch thân mật với Lục Hi như vậy, sâu trong ánh mắt lộ ra vẻ bất mãn, còn Tô Giai Di cũng hơi nhíu mày.

Vốn dĩ Tô Giai Di và bạn trai cô ta hẹn Ngư Bạch đến đây là muốn giới thiệu Ngư Bạch cho Lương Kim Tôn, nhưng Ngư Bạch lại nói tối nay đã có hẹn, không đi được.

Tô Giai Di khuyên mãi thì Ngư Bạch mới đồng ý đưa bạn đi cùng, ai cũng tưởng bạn đi cùng của Ngư Bạch là con gái, bởi vì Tô Giai Di biết Ngư Bạch chưa có bạn trai.

Ai mà ngờ lại xuất hiện một kẻ phèn chúa, hai người thân mật như vậy khiến Tô Giai Di có chút không vui.

Vì để nịnh nọt Lương Kim Tôn mà Tô Giai Di mới nghĩ cách giới thiệu Ngư Bạch cho anh ta. Cả hai đều độc thân, Ngư Bạch xinh đẹp, Lương Kim Tôn nhiều tiền, Tô Giai Di thấy không có gì bất ổn.

Nhưng sự xuất hiện của Lục Hi lại giống như ném shit vào hội nghị vậy, khiến cô ta ghê tởm mất khẩu vị.

Sau khi giới thiệu xong, phục vụ bắt đầu đưa món lên. Lúc này, chỉ thấy Thường Tuấn Nghị mỉm cười hỏi Lục Hi: “Cho hỏi anh Lục đang công tác ở đâu nhỉ?”

Lục Hi cười đáp: “Mở tiệm tạp hóa nho nhỏ mưu sinh mà thôi”.

Thường Tuấn Nghị mỉm cười gật đầu, nói tiếp: “Cũng coi như là ông chủ, không tệ, không tệ”.

Lục Hi chỉ cười không nói.

Lúc này, Ngư Bạch lên tiếng: “Mọi người nói chuyện nhé, tôi đến phòng vệ sinh chút”.

Tất cả gật đầu, Ngư Bạch lè lưỡi với Lục Hi rồi đi ra phòng vệ sinh.

Sau khi Ngư Bạch đi, Thường Tuấn Nghị chỉ sang Lương Kim Tôn ở bên cạnh và nói: “Đây là quý tử của tập đoàn Quảng Đại, địa vị cực cao, cả hai đều là ông chủ thì cũng làm quen chút xem sao”.

Thường Tuấn Nghị nói, sặc mùi châm chọc.

Lương Kim Tôn cười lớn, chỉ vào Thường Tuấn Nghị và nói: “Anh đấy, anh đấy”.

Hai người xướng họa với nhau, tỏ vẻ kênh kiệu.

Lục Hi âm thầm lắc đầu, đám con nhà giàu bây giờ chẳng có chút kiến thức gì cả, toàn là bọn mắt cao hơn đầu, không chịu phục ai. Đây có vẻ là hiện tượng chung của xã hội hiện nay rồi, đi đâu cũng gặp.

Anh cũng không chấp vặt, mấy người này cũng chỉ được đến thế mà thôi, không lạ lùng gì.

Phục vụ lần lượt đưa thức ăn lên, Thường Tuấn Nghị và Lương Kim Tôn bắt đầu nói chuyện phiếm, toàn nói ra những con số mấy triệu, hoàn toàn mặc kệ Lục Hi.

Mà Tô Giai Di thì nhìn Lục Hi với ánh mắt ghét bỏ.

Không lâu sau, thức ăn đã lên đủ, Ngư Bạch cũng quay lại.

“Mọi người nói chuyện vui không?”, Ngư Bạch cười hỏi.

Lục Hi gật đầu đáp: “Cũng vui”.

Ngư Bạch mỉm cười gật đầu.

Lúc này, nhóm người Tô Giai Di dã bắt đầu khinh bỉ Lục Hi.

Thường Tuấn Nghị nâng ly rượu lên, nói: “Uống ly rượu này, tất cả sẽ là bạn bè, sau này có chuyện gì thì giúp đỡ lẫn nhau nhé”.

Lương Kim Tôn cũng nâng y lên và nói: “Tuấn Nghị, tôi cũng khá coi trọng chuyện của anh. Lần này vấn đề không lớn, chỉ là năm triệu, tôi giúp anh được”.

“Vậy thì phải cảm ơn anh Kim Tôn lắm”.

Thường Tuấn Nghị lập tức cụng ly với Lương Kim Tôn, hai người uống cạn.

Sau đó, bọn họ cười khà khà, lại rót đầy ly. Lúc này, Thường Tuấn Nghị nói: “Ngại quá, quên mất anh Lục chứ, tôi mời anh một ly”.

Lục Hi nâng ly lên, một hơi cạn sạch, không nói câu gì.

Thường Tuấn Nghị cũng uống cạn, sau đó nói với Lục Hi: “Anh là bạn của Ngư Bạch thì cũng là bạn của Thường Tuấn Nghị tôi, sau này có vấn đề gì thì anh cứ nói, tôi nhất định sẽ giúp đỡ”.

“Cảm ơn”, Lục Hi lạnh nhạt nói.

Ngư Bạch nghe vậy thì lén cười, Thường Tuấn Nghị này hài thật, với sức mạnh của Lục Hi thì còn cần ai giúp đỡ nữa đâu.

Nhưng người này là bạn trai của Tô Giai Di nên Ngư Bạch cũng không tiện nói, hơn nữa cô ta phải giữ bí mật về chuyện của Lục Hi, cho nên càng không nói thêm gì.

Sau đó, mọi người ăn uống nói chuyện, trong lúc ăn, Tô Giai Di và Thường Tuấn Nghị đều mời rượu Lương Kim Tôn, ba người nói vô cùng vui vẻ, hoàn toàn mặc kệ Lục Hi.

Mà Ngư Bạch thì chỉ để ý đến Lục Hi, không ngừng nói chuyện với anh về công việc của mình và một vài chuyện lí thú gặp ngoài đời, cả hai cũng nói nói cười cười.

Dần dần, nụ cười của Lương Kim Tôn không còn vui vẻ nữa.

Vốn dĩ Tô Giai Di và Thường Tuấn Nghị hôm nay mời anh ta tới, nói là có gái xinh muốn giới thiệu cho anh ta thì anh ta mới đồng ý.

Sau khi gặp Ngư Bạch thì anh ta đã bị sắc đẹp của Ngư Bạch làm cho kinh ngạc, lập tức coi cô ta là “vật sở hữu” của mình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK