Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi - Hoắc Tư Duệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lương Thông đích thân trông coi, Vương Xảo Lợi cũng phái con trai mình là Vương Bá Hổ tới quan sát cuộc đua này.

Đúng lúc đó, ánh mắt Vương Bá Hổ nhàm chán quét qua màn hình giám sát, sau đó gã đột nhiên sửng sốt, lập tức nói: “Mau phóng to camera số hai mươi cho tôi”.

Nhân viên nghe xong lập tức chuyển camera số hai mươi toàn màn hình.

Lúc này, trên màn hình hiện lên một chiếc Ferrari 458 màu đỏ và Toyota 86 đang đổ lại, mà bên cạnh hai chiếc xe có ba người đang đứng, bọn họ chỉ vào một tòa di chỉ trước mặt và nói gì đó, Vương Bá Hổ nhìn bóng lưng ba người, mặt đầy chăm chú.

Bấy giờ, Lương Thông và Lương Bách Hiếu không hiểu nhìn về phía màn hình, không biết tại sao Vương Bá Hổ lại hồi hộp như vậy.

Đúng lúc đó, ba người xoay người chuẩn bị lên xe, mọi người đều nhìn thấy chính diện, lúc này mặt gã liền biến sắc: “Điều vệ tinh đi theo bọn họ”.

Nhân viên điều động vệ tinh, bắt đầu tiếp sóng tình hình của ba người.

Lúc này, Lương Thông trầm giọng hỏi: “Bá Hổ, xảy ra chuyện gì?”

Vương Bá Hổ mang vẻ nghiêm túc nói: “Người này là Lục Thiên Hành”.

Lương Thông nghe xong, sắc mặt liền thay đổi.

Sau khi Lương Bách Hiếu quay về nói với ông ta Lục Thiên Hành đã đánh bại một chân nhân, sau đó tận mắt hắn ta nhìn thấy quyết chiến giữa Lục Thiên Hành và Ôn Nhất Hàng, thực sự khiếp sợ sâu sắc trước thực lực của anh.

Lương Thông tự biết mình và Ôn Nhất Hàng có chênh lệch rất lớn, chứ đừng nói đến Lục Thiên Hành, người này tuyệt đối là cao thủ đứng đầu Hoa Hạ, anh đến địa bàn của mình, vậy thì phải cực kỳ coi trọng.

Lương Thông cau mày nhìn hình ảnh trong vệ tinh, ông ta nói: “Cháu chắc chắn chứ, sao chú thấy có chút không giống”.

“Anh ta còn có một tên khác là Lục Hi, thật ra thì cũng là Lục Thiên Hành, bọn họ đều cùng một người, cháu không biết anh ta dùng cách gì, nhưng anh ta có thể tự do hoán đổi giữa hai hình ảnh, là Lục Thiên Hành không sai đâu”, Vương Bá Hổ nói.

Lương Thông nghe xong liền rơi vào trong trầm tư, một lát sau ông ta đứng lên nói: “Bá Hổ, Bách Hiếu, xác định xong doanh trại của tông sư Lục, mấy đứa theo tôi đến đón tiếp”.

Thực lực của Lục Thiên Hành đã đạt đến cảnh giới tông sư, xứng đáng nhận được sự cung kính của tất cả các tông sư khác, hiếm thấy Lục Hi đến địa bàn của mình, ông ta nhất định phải tiếp đãi cẩn thận, đây là sự cung kính từ nội tâm ông ta, cường giả đối với cường giả đã có loại trình tự trời sinh như vậy.

Lúc này, Vương Bá Hổ lại cau mày nói: “Chú Lương, đừng gấp gáp, hay là để cháu đi xem chút đã, Lục Thiên Hành là người khiêm tốn, ngộ nhỡ nếu anh ta có chuyện gì, chúng ta lại tùy tiện đến làm phiền, vậy cũng không tốt”.

Lương Thông nghe thấy vậy liền hơi suy tư, ông ta cảm thấy Vương Bá Hổ nói cũng có lý.

Lục Thiên Hành đột nhiên xuất hiện ở đây, ít nhiều chắc là có chút chuyện, nếu như thật sự làm phiền chuyện của anh, vậy thì lợi bất cập hại.

Mà Vương Bá Hổ ít nhiều cũng có chút giao tình với anh, bảo gã đi hỏi thăm trước cũng là lựa chọn thận trọng.

Ngay sau đó, Lương Thông gật gật đầu nói: “Bá Hổ nói không sai, chuyện của tông sư Lục nhất định phải thận trọng, cháu đi gặp gỡ trước đi, xem xem là chuyện gì”.

“Vâng”.

Vương Bá Hổ gật đầu.

Không bao lâu, từ trên vệ tinh nhìn thấy xe của đám người Lục Hi quay lại hồ Bình La, không bao lâu Lục Hi lái con xe nát cùng với Ferrari, Toyota 86 và một chiếc xe Benz thương vụ đi vào trong công viên Golden Sandy Beach.

Lúc này, Vương Bá Hổ nói: “Nhìn dáng vẻ chắc là anh Lục đi về phía trung tâm Carnival rồi, bây giờ cháu qua đó gặp gỡ một chút”.

“Ừ, mau đi đi”, Lương Thông nói.

Ngay sau đó, Vương Bá Hổ xoay người xuống tầng rời đi.

Lúc này, Lục Hi đang lái chiếc xe đã thay bốn lốp, đi theo sau xe Lưu Diệu vào sâu trong công viên Golden Sandy Beach.

Chính giữa công viên Golden Sandy Beach có một trung tâm Carnival, đó là nơi nhà họ Lương cung cấp đồ tiếp tế cho đông đảo đoàn xe, có đủ loại thức ăn ngon và nhiên liệu.

Ban ngày ở đó có rất nhiều cuộc thi tổ chức tự phát, buối tối thì là tiệc Carnival uống rượu, xem các chương trình, vô cùng náo nhiệt.

Toàn bộ cuộc thi kéo dài một tuần lễ, sáu ngày đầu chính là các loại cuộc thi tự do, nhà họ Lương không tham dự, mọi người tùy ý vui chơi, còn miễn phí cung cấp các loại phục vụ, chỉ có vào ngày thứ bảy mới tiến hành cuộc đua Rally ở công viên Golden Sandy Beach, kéo toàn bộ hoạt động lên cao điểm.

Lái hơn ba tiếng đồng hồ mới tới nơi.

Chỉ thấy đây là một quảng trường bằng phẳng, diện tích lớn chừng bằng bốn năm sân đá bóng, bên trong đã có xe sang đỗ không ít.

Xung quanh thì có hai hàng kiến trúc thấp tầng, có cung cấp toàn bộ các loại tiện ích phục vụ cho sinh hoạt như trạm đổ xăng, khu đồ ăn ngon, xưởng sửa chữa v.v… Hơn nữa, những thứ này đều là cung cấp miễn phí.

Đám người Lục Hi tiến vào quảng trường rồi dừng xe lại, chỉ thấy trên quảng trường đã có không ít xe bắt đầu tự do thi đấu trên đường đua trong quảng trường, tiếng động cơ nổ ầm ầm.

Lúc này, Lưu Diệu đi tới bên cạnh Lục Hi, hắn cười nói: “Người anh em, nhìn nhiều hơn chút đi, ghi nhớ đặc trưng những loại xe này và phong cách lái xe của các tuyển thủ, cái này sẽ giúp đỡ cậu đấy”.

“Biết rồi lão đại, tôi sẽ lưu ý”, Lục Hi cười một tiếng nói.

Sau đó, mấy người nhìn các loại xe sang và giải đua ở ngay gần mình.

Lúc này, Vương Bá Hổ lái một chiếc Bugatti cải trang từ xe Batmobile phóng nhanh như gió đi tới trung tâm Carnival, gã dừng xe ở bên ngoài rồi lẳng lặng đi vào.

Vào trung tâm Carnival, Vương Bá Hổ quan sát xung quanh, cuối cùng phát hiện ra bóng dáng của Lục Hi, thế là gã chậm rãi tới gần.

Bấy giờ, Lục Hi cười một tiếng, vì anh đã sớm để ý, cho nên Vương Bá Hổ vừa đến, anh liền cảm nhận được khí tức của gã, quay đầu lại nhìn, quả nhiên Vương Bá Hổ ở cách đó không xa đang lấm la lấm lét nhìn mình.

Lục Hi nhìn đám người Lưu Diệu đều đang quan sát cuộc đua, vì vậy anh lặng lẽ đi về phía Vương Bá Hổ.

“Anh Vương, khiêm tốn như vậy không giống tác phong của anh đâu”, Lục Hi cười quái dị, đi tới bên cạnh Vương Bá Hổ nói.

Vương Bá Hổ lúng túng cười một tiếng: “Ở trước mặt anh Lục tôi nào có phần phách lối đâu”.

“Ha ha”, Lục Hi cười một tiếng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK