Lục Hi chậm rãi đáp: “Nói thẳng với anh, tôi tới chỗ này là có chuyện, vừa hay cũng muốn tìm anh, e răng là chuyện hai nhà các anh phải hợp lực làm giải đua xe này, anh biết làm sao mới có thể khiến một người dốc hết toàn bộ tài sản để đặt tiền cược vào một người không?”
Nghe thấy lời này, Vương Bá Hổ lập tức tỉnh táo, gã nói.
“Anh Lục, cái này không đơn giản, đang trong sáu ngày đua tự do, chỉ cần luôn có biểu hiện nổi trội hơn, đương nhiên sẽ có lượng lớn người chú ý đến và đặt cược vào người đó, mục đích của đua tự do chính là như vậy, để mọi người có đánh giá bước đầu về thực lực của tay đua, thông thường biểu hiện tốt trong cuộc đua tự do, vậy thì cũng sẽ có biểu hiện không tầm thường trong cuộc đua Rally”.
Lục Hi gật đầu, anh cười một tiếng: “Là đạo lý này hả, tôi còn nghe nói các anh cho mấy người đặt cược vay lấy lãi?”
“Ừ, ở chỗ chúng tôi mỗi đoàn xe đều có hồ sơ, những người kia đều muốn một đêm phất lên nhanh chóng, sợ vốn đặt cọc không đủ đều sẽ vay chút tiền ở chỗ chúng tôi, chúng tôi cũng dựa theo tư chất của bọn họ để cho vay tiền, là chuyện rất bình thường”, Vương Bá Hổ nói.
Lục Hi gật đầu đáp: “Nhớ kỹ, có một người tên Lưu Diệu, nếu hắn tìm các anh vay tiền, hắn muốn bao nhiêu thì các anh cứ cho vay bấy nhiêu, biết chưa”.
Vương Bá Hổ nghe xong liền vén tay áo nói: “Anh Lục, anh muốn đối phó với Lưu Diệu này sao? Tuyệt đối không thành vấn đề, anh nói sao thì làm như vậy”.
Vừa nghe chuyện Lục Hi muốn làm, Vương Bá Hổ nhất thời tỉnh táo tinh thần.
Lục Hi khẽ gật đầu: “Tôi chuẩn bị để tên Lưu Diệu này đặt cược vào mình, cho hắn thua hết sạch, thiếu các anh một khoản nợ thì hay rồi, nếu hắn thua, tiền không phải vào tay các anh sao, nợ của hắn thì cũng vẫn là nợ, vẫn phải trả đúng không?”
Nhà họ Lương thân là nhà cái, người cược thua thì tiền đương nhiên sẽ vào túi nhà họ Lương, nhưng nếu thiếu nợ thì vẫn phải trả, không có mấy người dám nợ tiền nhà họ Lương và nhà họ Vương mà không trả.
Vương Bá Hổ nghe xong, gã gật đầu như gà mổ thóc rồi cười nói: “Chuyện này anh Lục muốn xử hắn, không thành vấn đề, chỉ cần hắn dám há miệng nói, tôi cho hắn vay liền, để xem hắn có lá gan lớn bao nhiêu”.
Tiền của nhà họ Vương không phải nhiều bình thường, nếu không thì Vương Bá Hổ đâu dám phách lối như vậy, một Lưu Diệu thôi mà, dọa chết hắn cũng không ngờ nhà họ Vương giàu có như vậy.
Nhưng muốn để Lưu Diệu đòi hỏi vay tiền, Vương Bá Hổ quyết định hạ chút công phu để gã cõng một khoản nợ khổng lồ trên lưng, đến lúc đó tự có người của nhà họ Lương đến đòi nợ, Vương Bá Hổ cũng không sợ hắn chạy mất.
Ngay sau đó, hai người lặng lẽ bàn bạc một hồi, cuối cùng Vương Bá Hổ nói: “Anh Lục, anh có xe tốt không, chỗ tôi có một chiếc Bugatti, tính năng cực tốt, tôi cũng không biết lái, hay là tôi tặng cho anh Lục chơi?”
Vương Bá Hổ suy nghĩ, nếu không có xe tốt để anh Lục lấy được thành tích tốt, tên Lưu Diệu này sẽ không dễ dàng mắc câu.
Lục Hi lắc đầu nói: “Xe thì tôi có, anh không cần quan tâm về mặt này. Đúng rồi, còn có chuyện muốn hỏi anh, các anh có bí mật nội bộ gì không? Có biết ai sẽ đạt được top ba hay các anh đã sắp xếp xong thí sinh hạng nhất?”
Vương Bá Hổ nghe xong thì ngượng ngùng nói: “Có một chút, tay đua của chúng tôi được huấn luyện hàng năm ở đây, đạt được top ba cũng không thành vấn đề”.
Lục Hi gật đầu, nhà họ Vương và nhà họ Lương có số lượng vốn lớn, cải trang thành một chiếc siêu xe quả thật là chuyện nhỏ, cộng thêm có tay đua được huấn luyện hàng năm ở đây, địa hình thuận lợi, đạt được top đầu cũng rất bình thường, nghiêm túc mà nói cũng không tính là tệ, so với người âm mưu thủ đoạn như Lưu Diệu, quả thật là mềm mỏng, vẫn còn có lương tâm…
“Nói cho tôi tên của tay đua, tôi có hai người bạn muốn chơi chút”, Lục Hi nói.
Vương Bá Hổ lập tức đáp: “Lưu Trường An, đặt vào hắn thì đứng top ba cũng không thành vấn đề”.
Lục Hi gật đầu, anh trò chuyện với Vương Bá Hổ một hồi rồi bảo gã đi, sau đó Lục Hi quay về bên cạnh đám người Lưu Diệu: “Lão đại Lưu, tôi chuẩn bị đi làm nóng người một chút”.
Lưu Diệu nghe xong liền cười đáp: “Được chứ, cậu cứ đi thử chút đi”.
Ngay sau đó, Lục Hi lái con xe nát của mình đi tới đường đua.
Lúc này, ở đây đã tập trung hơn ba trăm chiếc xe đủ các loại hào nhoáng từ mấy triệu đến mấy trăm triệu, có thể nói giống như buổi biểu diễn xe sang.
Còn mọi người nhìn thấy chiếc xe nát của Lục Hi mà cũng dám tham gia đua tự do, bọn họ đều cười ầm một trận, một chiếc xe Ferrari đi tới bên cạnh Lục Hi, bày tỏ muốn phân thắng bại.
Hai người bàn bạc xong tiền đặt cược, ngay sau đó bắt đầu thi đấu.
Lần này, Lục Hi không nhượng bộ, trong lúc mọi người còn đang trợn tròn mắt, anh đã giành được thắng lợi.
Sau đó liền có người không phục liền lái xe sang đến muốn so tài với Lục Hi.
Tiếp đó, Lục Hi thắng liên tiếp năm trận, anh cất một cục tiền giấy vào trong túi, mọi người mặt ai nấy đều không tin nổi, còn Lưu Diệu cười như nở hoa.
Lần này hắn nhặt được bảo vật rồi, Lục Hi này và xe của anh quả thật chính là món quà trời ban cho hắn đó, lần này hắn đã trở thành một tên nhà giàu chân chính rồi.
Buổi tối, Carnival bắt đầu.
Trên quảng trường đèn pha được chiếu sáng chưng, nhà họ Lương thuê mấy chục người mẫu mặc bikini bày biện bia và đồ ăn ở quảng trường, chỉ cần bạn có nhu cầu, ngoắc tay một cái thì người mẫu sẽ tươi cười đi đến trước mặt bạn.
Một bên trên quảng trường còn có một màn hình cực lớn đang chiếu loạt phim Fast and Furious, tô điểm thêm nhiều màu sắc cho Carnival.
Bốn người Lục Hi, Lưu Diệu, Tiết Cảnh Thiên và Diêu Na ngồi quanh một bàn, ăn thịt nướng uống bia, thưởng thức phim điện ảnh và người đẹp đi qua đi lại, thích ý không nói nên lời.
Cứ như vậy liên tục năm ngày, Lục Hi với dáng vẻ giống như ngựa đen, anh đã thu được danh tiếng cực lớn trong cuộc đua tự do, mỗi ngày thi đấu mười mấy trận, không thua trận nào, được mọi người gọi là thần xe.