Mục lục
Cự Long Thức Tỉnh - Lục Hi - Hoắc Tư Duệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng khi Lục Hi đi đến đích và xuống xe thì Ngô Tường mới đuổi tới, bọn họ không muốn tin cũng phải tin.

Lúc này, Ngô Tường xuống xe, không dám tin nhìn Lục Hi và con xe rách của anh, mà Lục Hi thì cười: “Ngại quá, tôi xin mười ngàn nhé”.

Nói xong, Lục Hi lái xe quay về điểm xuất phát.

Chờ đến khi anh xuống xe từ điểm xuất phát, mọi người vây quanh xe của Lục Hi, xem xét khắp nơi.

Mà anh Mãnh thì đi đến chỗ Lục Hi, đưa tiền cho anh rồi vỗ vai anh, cười: “Xe này độ đỉnh đấy, rất có tương lai”.

Lục Hi lấy tiền, mỉm cười không đáp.

Mà lúc này, Diêu Na và Tiết Cảnh Thiên cũng kinh ngạc đi tới chỗ Lục Hi. Diêu Na nói: “Anh được đấy nhé, giấu cả chúng tôi, con xe này của anh chắc tốn nhiều tiền độ lắm nhỉ, còn cố ý làm cũ đi nữa chứ, cáo thật”.

“Đúng vậy, anh Lục đỉnh quá, đỉnh hơn xe của tôi nhiều”, Tiết Cảnh Thiên hâm mộ nói.

Tuy rằng xe của anh ta thoạt nhìn đắt tiền hơn Lục Hi và phong cách hơn, nhưng tính năng so ra lại kém hơn nhiều. Tiết Cảnh Thiên hâm mộ từ tận đáy lòng, tính ra anh ta muốn có được xe như kiểu của Lục Hi hơn nhiều.

Mà Lục Hi cười nói: “Cũng tạm, bạn của tôi là cao thủ đường đua này, tôi tiêu hết tiền tiết kiệm mới độ ra được nó đấy”.

Diêu Na nhướng mày, gật đầu.

Đúng lúc này, chỉ nghe thấy một âm thanh nói: “Mới đến mà độ xe kinh phết nhờ, chúng ta thi một trận đi?”

Lục Hi nhìn lại theo tiếng, chỉ thấy một người đàn ông tầm 30 tuổi, râu quai nón nhìn Lục Hi với ánh mắt khiêu khích, hiển nhiên là không phục lắm.

Diêu Na thấp giọng nói: “Đây là Triệu Vũ, xe của gã là Lamborghini HG, giá 4 triệu, cũng thuộc xe hạng A ở đây. Ngoài mấy tay đua chơi lớn ra thì xe của gã coi như là đỉnh nhất rồi, anh cẩn thận”.

Lục Hi nghe vậy thì gật đầu, nói với Triệu Vũ: “Được, tôi chơi”.

“Hay lắm, cược một trăm ngàn nhé, cậu thấy sao?”, Triệu Vũ trầm giọng nói.

Lục Hi cười nhạt: “Miễn là anh vui”.

Mà lúc này, mọi người xung quanh đều kinh ngạc. Một trăm ngàn là tiền đặt cược cực lớn rồi, bọn họ thường xuyên chơi ở đây, nếu đặt con số này thì cũng không có mấy ai chơi nổi.

Bọn họ thấy Lục Hi đồng ý thì càng kinh ngạc hơn, con xe của Lục Hi tuy rằng đi nhanh, nhưng nhìn biểu hiện thì còn kém so với Lamborghini của Triệu Vũ lắm, nhìn không hề lạc quan gì cả.

Mà Triệu Vũ thấy Lục Hi đồng ý thì vẫy tay một cái với anh Mãnh, lập tức chuyển đi một trăm ngàn, Lục Hi cũng không do dự mà chuyển một trăm ngàn. Ngay sau đó, xe của hai người di chuyển tới đường đua.

Mỹ nữ quyến rũ vẫn làm trọng tài, hai người cơ hồ là khởi động chân ga cùng một lúc, sóng vai mà đi, xông ra ngoài như tia chớp.

Tiếng gầm rú vang lên, đi được nửa đường thì ống xả ở đuôi xe của Lục Hi bốc cháy lên một ngọn lửa màu lam, trong nháy mắt vượt qua Lamborghini của Triệu Vũ mà đến đích đầu tiên.

Một lát sau, hai chiếc xe quay về, Triệu Vũ tái mặt nói: “Tôi nhận thua”.

Sau đó, gã lái xe tới một bên.

Mà lúc này, anh Mãnh đi lên chuyển tiền cho Lục Hi, rồi nói: “Cậu được đấy, nhắm mắt lời ngay một trăm ngàn, có hứng thú tham gia cuộc đua núi Thập Nhị Bàn đêm nay không?”

Lục Hi cười nói: “Cũng có”.

“Được, vậy nhớ đến sớm đăng ký”, Vương Mãnh nói xong thì đi đến bên Lưu Diệu nói gì đó.

Mọi người bắt đầu nghị luận sôi nổi, quan sát xe của Lục Hi, suy đoán xem anh đã độ những thứ gì.

Tiết Cảnh Thiên hâm mộ nhìn Lục Hi, mới được bao lâu thời gian mà đã lời được trăm ngàn rồi. Nếu anh ta mà có con xe như thế thì tốt biết bao nhiêu.

Lúc này, Diêu Na cũng đi đến bên Lục Hi: “Làm tốt lắm, đêm nay anh tham gia đua xe núi Thập Nhị Bàn à?”

“Ừ, tôi muốn thử xem như nào”, Lục Hi nói.

Diêu Na gật đầu: “Tính năng xe của anh không tệ, kỹ thuật mà ok thì sẽ có khả năng đoạt quán quân đấy”.

Lục Hi gật đầu, tỏ vẻ không vấn đề.

Lúc này, Vương Mãnh hô: “Người nào muốn tham gia giải đua núi Thập Nhị Bàn thì mau tới đăng ký”.

Mọi người tức khắc ào ào tới chỗ Vương Mãnh.

Đua xe núi Thập Nhị Bàn mới là trò hay nhất của nơi này, người tham gia càng nhiều thì tiền thưởng càng lớn.

Sau một lát đã có hơn 20 người đăng ký và giao tiền, con số lên đến hai triệu hơn.

Lục Hi giao tiền, thấy Diêu Na cũng tham gia thì anh nhìn sang Tiết Cảnh Thiên, chỉ thấy Tiết Cảnh Thiên hơi mất mát đứng ở một bên, không hề đăng ký. Lục Hi cũng không nói gì với anh ta.

Đăng ký xong, tuyển thủ lần lượt đi tới đường đua, lái đến cửa hang.

Lúc này, mỹ nữ quyến rũ lại đi đến đầu xe của mọi người. Lần này cô ta cầm một cây cờ tam giác giơ lên cao, mà mọi người đều dẫm chân ga, máy móc gầm rú khắp nơi.

Mà Lưu Diệu ở một bên thì gắt gao nhìn thẳng xe của Lục Hi giống như đang tự hỏi điều gì.

Lục Hi đeo chặt đai an toàn, nhẹ nhàng dẫm chân ga, chờ mệnh lệnh xuất phát.

30 giây sau, mỹ nữ quyến rũ hạ cờ xuống, tất cả cùng đạp chân ga, đi nhanh về phía trước.

Giờ phút này, Lục Hi bình tĩnh đi ở giữa đoàn người, hướng tới bên ngoài hẻm núi.

Lục Hi không sốt ruột, núi Thập Nhị Bàn dài tổng cộng 160km, đi đi về về hết hơn 300km, nhất thời cũng không chạy hết được.

Mà lúc này, mọi người đã vọt ra khỏi hẻm núi, bắt đầu tăng tốc đi lên đường núi.

Lục Hi đi theo sau, chờ mọi người bắt đầu tăng tốc thì anh mới mạnh mẽ nhấn ga, chạy đi như điên.

Lúc này, Lưu Diệu đã phái người phong tỏa đường lên, xuống núi, không cho phép xe khác đi qua, chỉ khi nào thi đấu kết thúc mới được đi qua.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK