Ginny kinh hãi vội chạy đến, bổ nhào lên người Kodling. Cô hoảng sợ đưa tay ra, cố gắng chặn những vết thương đang chảy máu lại. Thế nhưng chúng vẫn không ngừng tràn ra, hòa với nước mưa chảy khỏi kẽ tay xuống mặt đất, về với trong bóng tối sâu thẳm. - Không, Kodling. Không... Cô tuyệt vọng gọi tên Kodling. Mọi chuyện vừa rồi hệt như một cơn ác mộng. Ginny kiệt sức nên ngất đi, cô nhớ mình đang đợi tàu với Kodling, rằng sau đó họ sẽ cùng đến một thành phố khác để bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.