Mục lục
Món Nợ Bất Tận
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trận chiến đã nổ ra trong nhà máy u ám, vô số vỏ đạn rơi xuống đất hòa với tiếng súng vang lên tạo thành một bản hợp âm kim loại.

Bologo lướt nhanh qua làn mưa bom bão đạn, thỉnh thoảng lại né vào nhiều chỗ nấp khác nhau. Ánh đèn pin chiếu xuống không thể đuổi kịp theo bước chân của anh.

Như trong bản báo cáo của Church, vì một lý do nào đó mà nhà máy này không bật đèn vào ban đêm, mọi nguồn sáng lúc tuần tra đều phải dựa vào đèn pin. Không gian tối tăm này giúp hành động của Bologo trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.

Mùi hôi thối, mục rữa nồng nặc chẳng khác nào những ngọn hải đăng chiếu sáng. Mặc dù bị hạn chế tầm nhìn bởi bóng tối nhưng Bologo chỉ cần đuổi theo mùi hương là có thể dễ dàng xác định vị trí gần đúng của đám ác ma.

Bologo đang lướt nhanh bỗng đột ngột dừng lại, anh lao ra khỏi bóng tối, vung cây búa vuốt gõ thẳng vào đầu gối của ác ma. Tiếng xương gãy tan tành vang lên, ngay sau đó là bóng người cầm súng lập tức ngã ngửa ra sau. Tuy nhiên đây chưa phải là kết thúc, một cây búa vuốt khác lập tức lao tới, nện mạnh vào khớp xương.

Ác ma hét lên thảm thiết rồi ngã lăn ra đất, nó còn chưa kịp chống cự gì thì đã bị cây búa đập thẳng vào cổ họng. Thịt nát, xương tan trộn lẫn vào nhau, hòa thành mỗi bãi máu be bét.

- Hắn ở đây!

Đám ác ma đã phát hiện ra hình bóng Bologo, sau đó là vô số ánh đèn chiếu tới và dõi theo chuyển động của anh. Đồng thời còn có cả hàng loạt viên đạn nã về phía Bologo ngay tức khắc.

Tạch tạch tạch tạch, vô số tia lửa lóe lên, thậm chí thùng hàng gần đó cũng bị bắn thủng. Tiếng thủy tinh vỡ vang dội kèm với chất lỏng đỏ như máu chảy ra khỏi thùng.

- Cẩn thận! Đừng có làm vỡ hàng!

Có người hét lên. Dường như đống hàng hóa này còn đáng giá hơn rất nhiều so với tính mạng của họ.

Bologo nhìn lướt qua, anh có thể dễ dàng đoán được bên trong đó chứa thứ gì. Những thùng hàng như vậy chất thành núi trong nhà máy này, nếu trong mỗi thùng hàng đều chứa hòn đá triết gia và lọ thuốc kia thì khó có thể tưởng tượng được có bao nhiêu người đã chết ở đây.

- Nện như này mới không có áp lực tâm lý à nha.

Bologo thì thầm và di chuyển dọc theo khu vực xung quanh thùng hàng. Đám ác ma không dám bắn bừa nên đành phải rút dao dài và kiếm sắc ra, lao tới từ phía bên kia để chặn đầu Bologo.

Nếu dùng súng bắn thì Bologo sẽ phải tốn rất nhiều sức để chiến đấu, anh cần phải lao đến trước mặt đám người này để gõ nát đầu chúng. Nhưng nếu đổi lại là cận chiến thì ngược lại sẽ đơn giản hơn rất nhiều. Theo như Bologo thì hành động của đám ác ma này không khác gì xếp hàng đi tự sát.

Sau khi dễ dàng đập gẫy con dao ngắn đang chém tới, Bologo nắm chặt cán búa nặng trĩu và vung nó ngược trở lại. Đầu vuốt sắc nhọn đâm về phía ác ma một lần nữa, móc sâu vào trong da thịt của nó.

Bologo khá thích loại búa vuốt này, thường thì đầu vuốt đằng sau nó được dùng để cạy đinnhưng giờ lại được Bologo dùng để cạy xương kẻ địch.

Kéo mạnh, ác ma bị nó kéo đến mức phải khuỵu xuống. Xương của nó phồng lên, biến dạng, sau đó thì bị giẫm mạnh lên vai và nạy ra một lượng lớn máu bằng búa.

Lúc anh đang lộn giữa không trung thì đám ác ma vọt tới từ tứ phía. Ngay khi Bologo vừa đứng vững, vô số bóng người đã vây quanh anh.

Hàng đống lưỡi dao vung tán loạn lên như thề phải chặt Bologo thành thịt nát.

Trong lúc hỗn loạn, Bologo ném mạnh cây búa vuốt, nện bật ngược đầu một tên ác ma. Nó chính là kẻ đang cầm một khẩu súng lục chĩa thẳng vào Bologo.

Trong hoàn cảnh bị bao vây tầng tầng lớp lớp như này, Bologo không cho rằng mình có thể né được những phát súng, và quan trọng hơn là bây giờ anh không chỉ phải đối mặt với ác ma mà còn cả Người Ngưng Kết đang ẩn mình trong bóng tối.

Bologo vẫn chưa muốn để lộ năng lực "Trở Về Từ Cõi Chết" của mình.

Trong cuộc chiến giữa những Người Ngưng Kết, thông tin đóng vai trò vô cùng quan trọng, đó chính là lý do Bologo từ nãy đến giờ vẫn chưa sử dụng năng lượng bí mật.

Bologo tin rằng Người Ngưng Kết kia vẫn đang quan sát từ trong bóng tối, và đám ác ma này chỉ là pháo hôi của hắn mà thôi. Chúng chẳng khác nào là những vật hy sinh để hắn dò la năng lượng bí mật của anh.

Bên ngoài nhà máy, Palmer, người đang treo trên bức tường bên ngoài, nhìn chằm chằm vào hình bóng Bologo, đồng thời còn phải giữ cảnh giác với kẻ địch tiềm tàng trong bóng tối.

Kế hoạch của Bologo rất hoàn hảo, việc anh và Palmer tách riêng để hành động là một phần của kế hoạch. So với Palmer thì Bologo có thể coi là một vật hy sinh.

Được dùng để dò la năng lượng bí mật của kẻ địch, mở đường cho Palmer ám sát.

Chuyện này nghe có vẻ hơi bi tráng – hy sinh bản thân để dò la năng lực của kẻ địch – nhưng may mắn thay, Bologo sẽ không chết – vật hy sinh này có thể được tái sử dụng nhiều lần.

- Đúng là không lãng phí tý nào, chuyên gia.

Palmer thở dài. Kể từ khi bắt đầu làm việc, Bologo không còn coi mình là một con người nữa mà là một công cụ không thể bị hỏng, tận dụng hết cỡ năng lực "Trở Về Từ Cõi Chết" của bản thân để lên một kế hoạch như vậy.

Với khẩu súng trên tay, Palmer đã nhắm sẵn vào bóng tối, chuẩn bị bóp cò và giáng một đòn chí mạng cho kẻ địch bất cứ lúc nào.

Ngoại trừ những kẻ bất tử như Bologo thì thực ra Người Ngưng Kết khá yếu ớt. Cho dù đã nắm giữ đủ thứ sức mạnh siêu phàm khác nhau nhưng về bản chất Người Ngưng Kết vẫn là con người có máu có thịt.

Chỉ cần một đầu đạn nhỏ cũng có thể dễ dàng lấy đi mạng sống của họ.

Bologo vẫn giữ động tác ném mạnh khi nãy. Ngay sau đó anh quay lại thật nhanh và vung cây búa vuốt khác để chặn những nhát dao đang chém xuống. Đáng tiếc là những nhát dao này đến từ mọi hướng, anh có chặn được vài nhát chết người nhưng vẫn để vài nhát chém trúng. Tuy nhiên may mà những nhát này không gây ra tử vong.

Anh đã định vị mình là một vật hy sinh nên không sợ. [Có lẽ kẻ địch có thể nhận ra năng lực tự phục hồi của mình, nhưng khả năng cao là chúng không thể đoán ra "Trở Về Từ Cõi Chết".]

[Đầu năm nay không có mấy kẻ bất tử.]

Bologo đang diễn trò. Kể cả anh có bị thương nhưng vẫn không được chết, thời điểm duy nhất mà anh có thể chết là khi kẻ địch giải phóng năng lượng bí mật vào mình. Nhờ vào đó cái chết của Bologo sẽ làm lộ ra năng lượng bí mật của đối phương, khi ấy sẽ là lúc Palmer bắn phát súng chí mạng.

Anh rút cây côn dài ra khỏi sợi xích quanh eo, rồi dùng tay trái đâm mạnh nó vào ác ma trước mặt. Kim loại sắc nhọn dễ dàng dâm xuyên qua da thịt. Khi Bologo rút cây côn dài ra thì máu phụt tung tóe ra như ống nước bị vỡ.

Quay lại nện vỡ một thùng hàng khiến chất lỏng màu đỏ sẫm chảy ra. Mùi vị thơm ngon điên cuồng xộc thẳng lên mũi khiến ngay cả Bologo cũng thất thần trong giây lát chứ đừng nói đến đám ác ma này.

Suốt đời bị tra tấn chứng Bạo Thức nên chúng luôn luôn đói khát, không bao giờ có thể thỏa mãn. Mặc dù bình thường còn có thể giữ tỉnh táo, nhưng trong tình huống đột ngột xảy ra này, tên ác ma nào cũng do dự, thậm chí có ác ma còn muốn chồm tới để liếm chất lỏng vừa chảy ra.

Chính khoảng thời gian ngắn ngủi này đã tạo cơ hội cho Bologo. Aether dâng trào, nhờ sợi dây móc bắn ra khỏi bao cổ tay, Bologo lao vút lên không trung. Đồng thời, trong lúc thoát khỏi vòng vây, anh vẫn không quên phi mấy con dao ném từ dưới lớp áo chuẩn xác vào cơ thể của vài ác ma.

Bologo nhảy lên tầng hai. Anh vẫn nhớ trong bản báo cáo của Church có ghi kẻ bị nghi ngờ là Người Ngưng Kết ở trong văn phòng nằm trên tầng cao nhất, từ đó có thể nhìn xuống khung cảnh trong nhà máy. [Chắc hẳn hắn đang nhìn mình lúc này.]

Ngẩng đầu nhìn bóng tối phía trên, Bologo có thể phát hiện ra một đôi mắt đang nhìn xuống.

- Người của Cục Trật tự ư?

Bill và David đứng song song trong bóng tối. Từ cửa kính của phòng làm việc có thể trực tiếp quan sát tất cả. Trận chiến vừa rồi cũng thế, đều được cả hai theo dõi từ đầu đến cuối.

- Hẳn là vậy, xem ra chúng ta đang bị nhắm tới.

David nói với giọng vô cảm.

Người của Cục Trật tự đã tới. Cả hai đều biết điều này có ý nghĩa gì.

Kể cả nguy cơ tối nay được giải quyết thành công thì ở đây cũng không còn an toàn nữa. Theo như tâm tư xảo quyệt của tên "Ngạ Quỷ" kia thì rất có thể hắn sẽ chọn Kodling một lần nữa, sau đó thì hy sinh hai người họ.

Dù sao thì Kodling vẫn chưa bị lộ, còn David và Bill đã nằm gọn dưới sự giám sát của Cục Trật tự.

- Rút lui? Bỏ lại đống hàng hóa này?

Bill hỏi.

- Tao cũng nghĩ như vậy, nhưng liệu có thể trốn thoát sao?

David xoay người ngồi trở lại trên ghế:

- Hơn nữa, nếu có trốn thoát thì liệu Thanh kiếm bí mật của Đức Vua có buông tha cho chúng ta hay không? Số lượng hàng hóa ở đây rất lớn.

- Đúng là một tình thế tiến thoái lưỡng nan.

Bill thở dài, rồi quấn băng vải lên nắm đấm của mình như một võ sĩ quyền anh chuẩn bị ra trận.

- Không còn cách nào khác, đã làm lính đánh thuê thì phải chấp nhận. Công việc này chẳng dễ dàng gì, nhưng cũng bởi vậy nên mới có thể kiếm được rất nhiều tiền.

Giọng của David rất thoải mái, không hề có chút căng thẳng nào. Gã châm một điếu thuốc, đặt lên miệng và phì phèo.

- Nếu giờ là ban ngày thì chúng ta chỉ còn cách chạy bán sống bán chết, nhưng giờ lại là ban đêm, và đó là sân nhà của tao.

- Như cũ?

Bill hỏi.

- Đúng vậy, làm phiền mày, Bill.

David cười nói:

- Dù gì thì cơ thể mày cũng rất cường tráng, chịu vài đòn không có vấn đề gì.

- Ai mà biết được.

Bill xoa tay và bước ra khỏi văn phòng, David thì nhắm mắt lại, thở khẽ. Ánh sáng yếu ớt lập lòe trên bề mặt cơ thể của gã. Một giây sau David mở mắt ra, vô số con mắt cũng đồng loạt mở ra trong bóng tối của nhà máy này.

Khoảnh khắc ấy, bóng tối vô tận như được trao cho sự sống, với hàng ngàn con giòi ngoằn ngoèo trong đó. Như một thứ hắc ín sền sệt, chúng âm thầm phân tán ra và nuốt chửng tất cả mọi người vào trong miệng.

Bologo vẫn chưa nhận ra điều này, giờ phút này anh đang chiến đấu ở tầng hai. Trong hành lang dài và hẹp này, cả hai đầu trước và sau đều đã bị ác ma chặn lại, còn tầng một bên dưới cũng có rất nhiều kẻ địch.

Chất lỏng trong lọ thuốc đã bắt đầu bay hơi. Bologo hít một hơi thật sâu thì cảm thấy như có mật ong phiêu đãng trong không khí. Đối với một con nợ như anh thì đây chẳng khác nào một loại thuốc kích thích dạng khí.

Đương nhiên là đám ác ma cũng giống thế, chúng giơ súng lên và ngừng xông vào. Trong hành lang dài và hẹp này, Bologo đã không còn chỗ để trốn. Trong mắt chúng thì Bologo đã chết chắc.

Tiếng súng vang lên, Bologo quay đầu lại và đạp tung cánh cửa bên cạnh rồi lao vào, vượt qua làn mưa đạn dày đặc.

Sau khi chật vật bò dậy khỏi mặt đất, Bologo đứng dậy đóng cửa lại. Ngoài cửa vang lên tiếng bước chân vội vã.

- Bốn, ba, hai...

Bologo đếm rồi nhét cây côn dài trở lại thắt lưng và lấy ra một con dao gấp từ dây đeo.

Khi đếm đến "một", Bologo cầm con dao gấp bằng tay trái và đâm nó xuyên qua cánh cửa. Một tiếng hét thảm thiết vang lên từ. Anh nhấc chân đạp mạnh vào đó, đạp mạnh đến mức cánh cửa văng ra ngoài và đè lên vài ác ma. Đồng thời, con dao gấp được rút ra, lưỡi dao bằng kim loại dính đầy máu.

Giẫm nhanh lên cánh cửa và đâm con dao gấp liên tục vào đó, ngay sau đó ác ma dưới cánh cửa ngừng giãy giụa, máu trào ra từ lỗ thủng.

- Hít hà...

Bologo thở hổn hển. Từng luồng khí trắng bốc lên từ người anh.

Được nhuộm trong máu và mồ hôi, cái mặt nạ trên mặt anh trở nên sống động, méo mó, dính chặt vào mặt, tạo nên một nỗi kinh hoàng tột độ.

Trong khoảnh khắc ấy, đám ác ma dừng bước và nhìn Bologo như thể một thứ quái dị nào đó đáng sợ nào đó vượt xa tầm hiểu biết của chúng với nỗi sợ hãi đang dâng trào từ tận đáy lòng.

Bologo cũng nhận ra điều này. Anh mỉm cười, thứ mà đám ác ma nhìn thấy cũng đang lướt qua mắt anh.

Trong khung cảnh tàn bạo và đáng sợ, tiếng hát tà dị kia vang vọng không ngớt bên tai.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK