Lebius đặt tách cà phê xuống, nhìn chằm chằm vào biểu tượng trên mu bàn tay một lúc lâu, cuối cùng không nhịn được mà thở dài. Mới sáng sớm đã phải đối mặt với thảm họa siêu phàm xuất hiện theo cách không hề báo trước này - ngay cả là một người Lebius cũng khó tránh khỏi mệt mỏi. Nhưng anh ta lại chẳng thể làm gì khác bởi đây vốn là công việc của Bộ phận Thực Địa. Mỗi ngày đều chưa biết, một giây trước còn đang uống cà phê, nghiên cứu công việc tiếp theo,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.