Chứng Bạo Thực.
Kể từ khi ra tù và "hấp thụ" các mảnh vụn linh hồn từ ác ma, Bologo chưa từng phát bệnh một lần nào nữa. Thậm chí còn có thể nói nhờ việc lấp đầy các mảnh vụn linh hồn này mà anh đã nắm giữ kỹ năng cực hạn "Aether – Khuếch Đại".
Nhưng trong nghi thức cấy ghép ma trận giả kim, mọi mảnh vụn linh hồn đều đã bị dùng sạch để giữ cho việc cấy ghép có thể tiếp tục diễn ra, và cũng nhờ vào đó linh hồn cằn cỗi của anh mới nhận được quyền năng phi thường này.
Do đó nó đã khiến cho khoảng trống vốn được lấp lại lại bị lộ ra, dẫn thẳng đến việc chứng Bạo Thực phát tác.
Nhưng may mà Bologo mới chỉ là một con nợ chứ chưa phải ác ma nên nó chỉ tạo ra cảm giác đói bụng dữ dội mà thôi. Không những thế, anh còn rất giỏi chịu đựng, đặc biệt là chịu đau, nên Bologo đã sớm tập được một biện pháp để chống lại với chứng Bạo Thực này.
Khóa chặt bản thân lại, chỉ cần chịu đựng qua cơn đói khát là mọi thứ sẽ ổn.
Cơn đói và nỗi đau lại một lần nữa hành hạ tâm trí đã vốn mệt mỏi của Bologo. Khi dần tỉnh lại khỏi cơn mê, cả người anh trông phờ phạc hơn rất nhiều.
Mở mắt ra, lại là trần nhà màu xám một lần nữa, mọi thứ y như cũ.
Nhưng thay vì đứng dậy, lần này Bologo giả vờ ngủ tiếp trên giường bệnh. Giờ anh đã là Người Ngưng Kết nên có thể cảm nhận được sự trào dâng của Aether xung quanh. Anh cần suy tính cho tương lai.
["Hấp thụ" là một kĩ năng cực kỳ hữu dụng. Hiện tại, xem ra nó có thể hấp thụ các mảnh vụn linh hồn, lấp đầy khoảng trống và ức chế chứng Bạo Thực, nhưng càng quan trọng hơn là, trong những lần thăng cấp tiếp theo, dường như mình có thể dùng các mảnh vụn linh hồn để giúp ma trận giả kim phát triển.]
Mặc dù không rõ cách thức thăng cấp cụ thể nhưng hiện tại Bologo đoán chỉ cần chém đủ ác ma để tích lũy đủ mảnh vụn linh hồn là anh có thể dễ dàng hoàn thành nó.
Nếu đúng như vậy thì... mọi thứ dường như đã sáng tỏ.
Sau đó Bologo từ từ ngồi dậy. Khi anh ngước lên thì thấy những người khác vẫn đang đứng xung quanh.
- Lần này tôi hôn mê mất bao lâu?
Bologo hỏi.
- Khoảng một giờ.
Badr đáp:
- Bọn tôi đã yêu cầu bác sĩ tiêm thuốc an thần để anh giữ bình tĩnh.
- Vậy sao? Nhưng tại sao tôi cảm thấy đầu đau như vậy?
Bologo đưa tay lên và bóp đầu, từng cơn đau trong đó lại càng thêm dữ dội.
- À... Chuyện này ấy à...
Đôi mắt Bailey đảo quanh, tỏ vẻ ngượng ngùng.
- Chuyện quái gì đã xảy ra?
Bologo nhìn cô nàng chằm chằm.
- À… Bởi vì anh có hơi kích động thái quá nên tôi đã yêu cầu bác sĩ tăng liều lượng lên một chút.
Bailey xoa tay, nói với giọng ngập ngừng.
- Nên?
- Dùng thuốc quá liều sẽ...
- ...
Bologo cảm thấy đây không phải là một sai sót trong quá trình chữa trị mà hoàn toàn là do người phụ nữ này muốn thí nghiệm trên người mình, hơn nữa cô ta sẽ không buông tha cho bất cứ cơ hội nào.
Anh thậm chí còn hoài nghi liệu một ngày nào đó mình sẽ bị gõ một phát ngất luôn trên đường về nhà sau khi tan làm, để rồi khi tỉnh dậy thì thấy đã nằm trên bàn mổ, xung quanh là tiếng cười kinh dị của người phụ nữ này.
Bologo tạm thời đành phải phớt lờ mụ điên này ra và quay sang nhìn Badr:
- Tôi đã có thể đi được chưa?
- Tạm thời chưa, anh vẫn còn việc quan trọng nhất cần phải làm.
Badr nói.
- Chuyện gì?
- Anh vẫn chưa nhận ra sao? Anh cần phải định hình năng lượng bí mật của mình.
Câu nói này khiến Bologo bừng tỉnh.
Năng lượng bí mật.
Năng lượng bí mật của Bá chủ.
Nhìn những người khác cạnh giường bệnh, trong mắt ai cũng có sự chờ mong. [Chẳng trách họ vẫn chưa rời đi. So với sống chết của mình thì thứ mà họ càng quan tâm hơn là sức mạnh của Bá chủ.]
[Tuy rằng không phải là sức mạnh hoàn chỉnh của "Người Vinh Quang " kia nhưng ít nhiều cũng có thể thấy được một phần thực lực của hắn.]
- Định hình... tôi phải định hình thế nào?
Bologo hỏi, sau đó thử điều khiển ma trận giả kim. Và rồi anh cảm nhận được Aether đang chạy dọc theo quỹ đạo của nó. Cả người anh như tràn đầy sức mạnh, nhưng duy chỉ không có quyền năng siêu phàm kia.
- Cả đời của một Người Ngưng Kết là không ngừng sửa chữa và tối ưu hóa ma trận giả kim của mình.
- Để từ đó đạt được những hiệu quả khác biệt, hiệu quả lý tưởng nhất.
Jeffrey nói vào lúc này:
- Ma trận giả kim sống và cùng trưởng thành với linh hồn của Người Ngưng Kết.
- Điều mà anh cần làm bây giờ là chỉnh sửa và tối ưu hóa ma trận giả kim của mình, để nó có được sức mạnh như mong muốn. Và trong quá trình này, đó sẽ là lúc 'hạt giống' nảy mầm và quyết định khuynh hướng phát triển của 'thân cây'.
- Chúng ta giống như những người làm vườn, cắt tỉa một cái cây đang phát triển.
“Khuynh hướng” – Bologo đã nghe từ này nhiều hơn một lần.
Lúc này, Badr tiếp tục giải thích những gì Jeffrey vừa nói:
- Năng lượng bí mật có khuynh hướng của nó, và khuynh hướng này được mọi người chia thành 'hẹp sắc' và 'rộng cùn'.
- Hai từ này rất dể để hiểu, một là 'hẹp và sắc' và hai là 'rộng và cùn', nó sẽ quyết định sự 'mài giũa' và 'thụ động hóa' năng lượng bí mật của chúng ta.
- Ma trận giả kim giống như một cỗ máy điều ước, nó sử dụng Aether để gọi "Nguồn Bí Mật" thực hiện một điều ước, nhưng điều ước này lúc thì đơn giản, lúc lại khó khăn.
- Khuynh hướng 'hẹp sắc' có lệnh rõ ràng và dứt khoát, ngoài ra còn kèm theo rất nhiều điều kiện bổ sung. Tương ứng, lệnh càng chi tiết thì càng nhận được câu trả lời rõ ràng hơn từ "Nguồn Bí Mật", đồng thời cũng sẽ có hiệu lực nhanh chóng và tiêu thụ ít hơn Aether.
- Nó khá giống với việc gửi thư, địa chỉ và số nhà rõ ràng chính là những 'hạn chế' của nó. Tương ứng, sẽ chỉ cần một người đưa thư là có thể chuyển thư một cách nhanh chóng và chính xác.
- Nhanh chóng, chính xác, hẹp và sắc bén.
Bologo về cơ bản đã hiểu ý của Badr. Nói một cách đơn giản, "hẹp sắc" là đặt ra vô số hạn chế cho bản thân. Hạn chế càng chặt chẽ thì hiệu quả đạt được càng chính xác, tốc độ kích hoạt càng nhanh và lượng Aether tiêu thụ càng ít.
Dùng năng lượng bí mật của Eugene để giải thích, giới hạn mà hắn đặt ra cho mình chính là "tầm nhìn", chỉ cần ở trong tầm nhìn của Eugene là sẽ bị rơi vào những đòn tấn công của hắn.
- 'Rộng cùn' là một thái cực khác, lệnh không rõ ràng và rất mơ hồ, điều kiện ít ỏi, tốc độ kích hoạt năng lượng bí mật sẽ rất chậm, đồng thời cũng tiêu thụ một lượng lớn Aether.
- Lại lấy ví dụ về người đưa thư. Anh đang gửi một bức thư, và bức thư này chỉ có một địa chỉ rất thô sơ và đơn giản. Vì lý do này, người đưa thư cần phải đưa bức thư đến từng hộ gia đình theo địa chỉ thô sơ đó. Mặc dù tiêu tốn một số lượng lớn người đưa thư và rất nhiều thời gian, nhưng cuối cùng mỗi người đều sẽ nhận được thư.
Một tia sáng yếu ớt lóe lên từ dưới bộ đồ bảo hộ, Aether đang trào lên xung quanh Badr. Anh ta giơ tay lên và vẽ một quỹ đạo ánh sáng sắc nét từ lòng bàn tay. Đi kèm với tiếng rèn thép, một thanh kiếm sắt xuất hiện trong tay Badr từ hư vô.
- Giống như sư phụ của tôi, tôi cũng thuộc Học phái Huyễn Tạo, nhưng sự khác biệt là 'con đường' mà sư phụ tôi đi là Trí Tưởng Tượng Tạo Vật rất cổ điển và thuần túy, khuynh hướng của nó là 'rộng cùn'.
- Trong lĩnh vực của ông ấy, năng lượng bí mật không có bất kỳ giới hạn, chỉ cần sư phụ có thể hiểu và hình dung là có thể dễ dàng tạo ra các thực thể, nhưng phải mất một thời gian cực kỳ dài để kích hoạt và tiêu tốn rất nhiều Aether.
- Con đường của tôi thì là 'hẹp sắc', giới hạn mà tôi đặt ra cho bản thân là thực thể bằng kim loại mà tôi hiểu và có thể hình dung. Nhờ đó tôi chỉ mất rất ít Aether trong lĩnh vực của mình, nhưng lại có thể nhanh chóng tạo ra mọi thứ làm từ kim loại.
Đi kèm với lời của Badr, giường của Bologo đã chất đủ loại vũ khí kim loại, từ giáo cho đến chùy, từ kiếm sắc đến dao găm, cái gì cũng có.
- 'Rộng cùn' có nghĩa là không giới hạn, làm cho năng lượng bí mật càng rộng càng tốt, nhưng tương ứng, nó cũng sẽ trở nên rộng và cùn.
Lebius tới gần Bologo, rồi tiếp tục nói:
- Bologo, nhắm mắt lại, cảm nhận ma trận giả kim của mình, chỉnh sửa và tối ưu hóa nó, đồng thời xác định khuynh hướng cho bản thân để từ đó giải phóng ra năng lượng bí mật.
Nghe Lebius nói xong, Bologo từ từ nhắm mắt lại, sau đó cố gắng cảm nhận sự tồn tại của ma trận giả kim. Tiếp theo, trong bóng tối, anh nhìn thấy một cây non phát ra ánh sáng màu xanh lam mọc xuyên qua đất với thân cây chính.
[Nó đang bén rễ trong linh hồn của mình, chờ đợi người làm vườn này cắt tỉa và xác định tương lai cho nó.]
[Vậy nên chọn gì đây?]
Bologo đắn đo suy nghĩ. Điều anh ưu tiên là làm sao để năng lượng bí mật kết hợp với "hấp thụ" và "Trở Về Từ Cõi Chết" tốt nhất có thể.
[Hẹp và sắc? Hay là rộng và cùn?]
Anh đã nghĩ xong.
[Đúng vậy, kiểu tấn công một đòn tất sát như vậy không hợp với mình chút nào, mà phải giống như bộ phim đẫm máu mà mình đã từng mơ thấy kia.]
Bologo chính là một cỗ chiến xa bốc cháy, trên đó mang theo một ban nhạc hung bạo, nghiền nát mọi thứ trên đường đi thành từng mảnh vụn trong tiếng ca ầm ĩ.
Ma trận giả kim dần lớn lên, phần bị tỉa đi bắt đầu khô héo và phần được vun tưới bắt đầu dài ra. Nó trông như một bức tranh được Bologo vẽ nên và dần trở thành hình ảnh trong tâm trí anh.
[Đúng, chính là như vậy.]
Những nụ đang phát triển, mảnh mai, ngoằn nghèo, cành thì trông như những thanh lợi kiếm đúc bằng sắt...
Bologo mở mắt ra, lúc này đáy mắt anh hiện lên một tia sáng xanh.
Mọi người đều giữ im lặng, kể cả Bailey. Cô cẩn thận nhìn vào những đường nét hiện ra trên cơ thể Bologo, cố gắng in sâu mọi thứ trước mắt vào tâm trí.
Bologo đứng dậy, dứt ống truyền dịch ra khỏi người, sau đó loạng choạng đứng trên mặt đất trong bộ quần áo bệnh nhân màu trắng.
Đưa tay ra, nắm lấy giá đỡ bằng kim loại bên cạnh, Aether bắt đầu trào dâng, quấn vào lòng bàn tay của Bologo, giá đỡ bắt đầu xoắn và tạo hình theo ý muốn của anh.
Nó biến thành một khối thép xoắn, sau đó bề mặt của kim loại bị bao trùm bởi ánh sáng xanh lam và ánh sáng đỏ hơi mờ. Và rồi như thể có một người thợ thủ công đang vung búa rèn kim loại từ hư vô, khiến nó trở nên thô ráp, nhìn khá giống hình dạng của một thanh kiếm.
Bologo cẩn thận nhìn chằm chằm vào thanh kiếm sắt cong queo này – thứ mà đang phát ra ánh màu xanh lam – trông như ánh trăng bị ngưng kết.
- Nói đến đây, mấy người không biết nhiều về sức mạnh của vị Bá chủ này, thậm chí là cả tên năng lượng bí mật cũng không biết đúng không?
Bologo hỏi:
- Vậy tôi có thể đặt tên cho nó được không?"
Không ai lên tiếng, tất cả mọi người đều chấp nhận điều đó. Một nụ cười hiện trên khuôn mặt của Bologo. Anh quay lại và đấm vào tường. Một giây sau, bức tường bắt đầu sụp đổ và vỡ vụn, rồi biến thành một hình bán nguyệt khổng lồ. Những vật chất bị loại bỏ đó chất thành đống ở rìa của vòng cung, kéo dài ra thành hết cây gai đất sắc nhọn này đến cây gai đất sắc nhọn khác.
“Học phái Thống Ngự.”
Bologo thì thầm và giơ lòng bàn tay được bao phủ bởi những hoa văn phức tạp lên. Trông giống như anh đang đeo một đôi găng tay tinh xảo, tỏa ra những chùm sáng xanh chói lọi.
Đây là giới hạn mà Bologo đã đặt ra cho mình: dùng tay làm vật dẫn để điều khiển các chất rắn mà anh chạm vào, chỉnh sửa và làm dẻo chúng.
Chật hẹp lại sắc bén, biến thành lưỡi kiếm rạch ngang cổ họng.
“Năng lượng bí mật: Bàn Tay Chiêu Mộ.”
Đây là cái tên mà mà anh đã đặt cho năng lượng bí mật của mình.
Cũng hệt như một vị quân vương bạo ngược tuyển mộ bất cứ ai ở trong lãnh thổ của mình.