Ánh vàng rực rỡ tựa nắng mai mang theo vô vàn hơi ấm chiếu vào mặt Bologo.
Người đàn ông trước mặt chẳng khác nào một vị thần bị giam cầm trong sâu thẳm của mê cung tăm tối này.
Hơi thở Bologo trở nên gấp gáp, thậm chí nhịp tim của anh cũng trở nên dồn dập hơn. Anh có thể cảm nhận được máu của mình đang cuộn trào, chạy ầm ầm khắp cơ thể.
Tất cả diễn ra quá nhanh, chẳng kịp suy nghĩ.
Cho dù là thân phận Người Cầm Kiếm của Thanh kiếm bí mật của Đức vua – chính là người đàn ông trước mặt này với cái dòng họ "Korgardel" ấy – hay cấp bậc của hắn, "Người Vinh Quang" được chiếu rọi bởi ánh hào quang thánh khiết.
Bất kể với một thân phận nào thì đó cũng là thứ khiến người ta rung động và kính sợ, nhưng hiện giờ tất cả lại được xếp chồng lên nhau và hòa vào làm một trong một người đàn ông.
Ngay từ khi Jeffrey nói về cấp bậc của Người Ngưng Kết, Bologo đã mơ tưởng về một ngày ấy – ngày mà anh cuối cùng cũng được bước trên con đường dài đằng đẵng đó và hiểu biết sâu sắc hơn về thế giới siêu phàm.
Người Ngưng Kết, Người Cầu Nguyện… cứ thế mà tiến về phía trước, cho đến giết đến hàng cuối cùng của quân địch, "phong cấp" trở thành Hoàng hậu Vinh Quang, hay thậm chí là chạm tay vào chiếc vương miện hư vô kia.
Nhưng tất cả những điều này chỉ tồn tại trong trí tưởng tượng xa vời, Bologo chưa bao giờ có thể ngờ rằng mình còn chưa bắt đầu nghi thức cấy ghép mà đã được nhìn thấy tồn tại trong truyền thuyết này.
Người Vinh Quang.
Chỉ hơi buồn là hắn dường như đã chết.
Một tồn tại thần thánh như vậy cứ thế mà chết đi, rồi được niêm phong như một mẫu vật trong một chiếc trụ thủy tinh để thế hệ mai sau ngắm nhìn.
- Trong cuộc chiến bí mật bảy năm trước, Bá chủ Cyrin đã dẫn theo Thanh kiếm bí mật của Đức vua tấn công vào 'Phòng Khai Hoang'. Thế công của chúng nhanh như chớp, đánh cho ta trở tay không kịp.
- Hắn suýt chút nữa đã thành công, phá hủy hoàn toàn Cục Trật tự và giết chết tất cả... nhưng may mắn thay, ta không hề yếu ớt như vậy.
Giọng nói kính sợ xen lẫn chút hận thù. Tuy Jeffrey kính trọng "Người Vinh Quang" nhưng suy cho cùng đó vẫn là kẻ thù của Cục Trật tự.
- Ta đã phải toàn lực chống cự để câu giờ. Ngay sau đó, 'Người Vinh Quang' của Cục Trật tự cũng xuất hiện và giao chiến với Bá chủ Cyrin. Với sự lan rộng của trận chiến, mặc dù hầu hết các khu vực của 'Phòng Khai Hoang' đã bị phá hủy nhưng cuối cùng họ cũng giết được Bá chủ ở sân trong.
"Phòng Khai Hoang" ngày nay chỉ là đống đổ nát sau cuộc chiến cách đây bảy năm. Dù đã qua bao năm tự sửa chữa và xây dựng lại trên phế tích nhưng trận chiến kia đã tàn phá quá nhiều khiến tất cả vẫn xa vời như thế.
- Hắn quá liều lĩnh.
Bologo nhận xét. Kể cả là một "Người Vinh Quang" nếu dám đánh sâu vào bên trong kẻ địch thì cũng không có gì ngạc nhiên khi có một cái kết như vậy.
- Không, anh không trải qua cuộc chiến bí mật đó nên không thể tưởng tượng được hắn mạnh đến mức nào đâu.
Jeffrey lắc đầu thở dài:
- Như tôi đã nói trước đây, quá trình nghiên cứu năng lượng bí mật của Thanh kiếm bí mật của Đức vua vượt xa Cục Trật tự, và Bá chủ Cyrin chính là vũ khí hoàn hảo nhất mà chúng đã tạo ra trong mười năm qua.
- Hắn lấy sức một người công phá rất nhiều lớp phòng ngự của 'Phòng Khai Hoang, khiến vô số bộ phận rơi vào tê liệt, 'Người Vinh Quang' của phe ta cũng bị trọng thương sau khi chiến đấu với hắn. Về phần thương vong còn lại thì càng không thể kể hết.
- Hắn tự tin đến mức liều lĩnh, thậm chí còn phải nói rằng chúng ta phải cảm ơn sự liều lĩnh đó. Nếu hắn chọn cách chiến đấu lâu dài và chắc chắn thay vì tiến hành một cuộc tấn công điên cuồng như vậy thì kết quả của cuộc chiến có thể đã được viết lại, và có lẽ chính Cục Trật tự của chúng ta mới là người bị trục xuất vào thời điểm đó.
Nói đến đây, giọng Jeffrey ngừng lại. Kỳ thực còn có một cái kết tồi tệ hơn.
Một khi sức mạnh của Người Ngưng Kết thuộc một bên đủ mạnh để phá vỡ cán cân sức mạnh thì thứ chờ đợi tất cả mọi người chính là một cơn Cơn Thịnh Nộ Trên Mặt Đất Cháy Xém khác... Một Cơn Thịnh Nộ Trên Mặt Đất Cháy Xém lần thứ hai có cả sự tham gia của Người Ngưng Kết.
Bologo chậm rãi bước tới gần cái trụ và đưa tay ra định chạm vào người đàn ông nằm trong đó.
Cơ thể của hắn đang trong tư thế khuỵu gối và vùi đầu vào cánh tay. Do những đường vân vàng và ánh hào quang bùng sáng trên cơ thể nên Bologo không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn.
Mà chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy đôi mắt đang đóng chặt kia, cùng ánh sáng lấp lánh qua kẽ hở nơi mí mắt.
Chẳng hiểu vì sao mà Bologo có một ảo giác.
Người đàn ông này... Cyrin, tựa như chưa chết mà chỉ... vừa thiếp đi.
- Dừng lại.
Giọng nói lạnh lùng vang lên, cứa vào dây thần kinh của Bologo như một con dao sắc nhọn.
Những người mặc đồ xám xung quanh đồng loạt ngẩng đầu lên. Tuy bóng tối dày đặc cuộn trào dưới lớp áo choàng xám đã che lấp đi khuôn mặt của họ, nhưng có thể chắc chắn rằng tất cả đang nhìn chằm chằm vào Bologo. [Những người mặc đồ xám này đều đều hướng sự chú ý vào mình.]
Lúc này, Bologo mới chợt giật mình khi nhận ra một điều khác: đám quái vật bị giữ ở đây không chỉ là người đàn ông trong trụ thủy tinh kia mà còn cả những tên cai ngục đang canh giữ nó.
“Rất xin lỗi.”
Bologo nói rồi rút tay về. Anh nhớ lại cảm giác kỳ dị kia, như thể bị ma nhập...
- Đừng lo, Bologo.
Giọng Jeffrey vang lên, như thể anh ta biết Bologo đang suy nghĩ gì:
- Con người có tính hướng sáng, nó khiến ta có xu hướng muốn đến gần những linh hồn cao quý đó, và đây là lý do tại sao hòn đá triết gia lại ảnh hưởng đến bất kỳ ai. Đó là thực thể của 'Linh hồn Hoàng Kim', thứ mà ta không thể không hằng ao ước.
Nhìn từng đường vân vàng, trong đó có những dòng sông hoàng kim đang chảy.
- Người Ngưng Kết thăng cấp là một quá trình mà linh hồn của bản thân không ngừng trưởng thành và vững chắc.
- Linh hồn quyết định thể xác.
- Trong quá trình thăng cấp dài dằng dặc, linh hồn của chúng ta sẽ không ngừng phát triển, thậm chí vượt xa sức mạnh của linh hồn một người bình thường để trở thành một hòn đá triết gia tương tự một cơ thể sống, chứa đầy sức mạnh siêu phàm và ánh hào quang đầy hấp dẫn đó.
Bologo lắng nghe. Linh hồn của "Người Vinh Quang " đã phát triển đến một mức đọ khó lường, khiến ngay cả cơ thể cũng mang theo những đặc tính của một linh hồn dưới dạng thực thể.
- Vậy, tôi phải cấy nó vào thế nào?
Nhìn thi thể đang trôi nổi, Bologo cảm thấy nghi hoặc. Tuy nhiên anh cũng hiểu lý do của việc trì hoãn nghi thức cấy ghép, bởi vì với một thứ hùng vĩ như vậy thì chuẩn bị đến mấy cũng chưa đủ.
Nói thật Bologo có hơi vui vui, đối với một tồn tại có thể được gọi là Bá chủ này thì thật khó để tưởng tượng sức mạnh của hắn sẽ kinh khủng đến mức nào.
Sức mạnh.
Sức mạnh tuyệt đối.
- Nghiên cứu của chúng ta về năng lượng bí mật còn kém xa so với Thanh kiếm bí mật của Đức vua. Để thu hẹp khoảng cách, ta đã nghiên cứu thi thể của hắn và cố gắng đảo ngược ma trận giả kim trên đó.
Jeffrey giải thích. Đây cũng là mục đích của cuộc điện thoại trước đó: nếu Palmer có lỡ chết thì nhờ Bologo nhặt lại thi thể.
- Linh hồn quyết định thể xác, cấu trúc ma trận giả kim cũng sẽ phản chiếu trên người hắn, cho nên thông qua thi thể của Người Ngưng Kết ta có thể đảo ngược ma trận giả kim.
- Ý anh là lấy ma trận giả kim từ cái xác của hắn?
Bologo hỏi.
- Đúng vậy, hắn là kết tinh đỉnh cao sau hàng chục năm nghiên cứu công nghệ của Thanh kiếm bí mật của Đức vua. Trong cuộc chiến bí mật, sức mạnh đáng sợ đó rõ như ban ngày.
- Vào thời điểm đó, sau khi hắn chết, lẽ ra thế công của Thanh kiếm bí mật của Đức vua phải giảm xuống mới đúng, nhưng thay vào đó chúng đã không ngừng tấn công vào 'Phòng Khai Hoang' hòng cướp lại thi thể của hắn.
- Thậm chí có thể nói chưa chắc đã phải cướp lại thi thể mà là phá hủy nó để ngăn sức mạnh này rơi vào tay chúng ta.
Jeffrey nói. Sau đó chút u sầu thoáng qua khuôn mặt anh ta:
- Chuyện sau đó rất đơn giản. Sau khi cuộc chiến bí mật kết thúc, Lõi Lò Thăng Hoa đã đảo ngược thành công sức mạnh của Bá chủ, nhưng đáng tiếc là mặc dù ma trận giả kim đã được đảo ngược thành công, nhưng một vài lần cấy ghép thử đều thất bại.
Trong cuộc trò chuyện trước đó, Jeffrey đã nói với Bologo về những rủi ro của nghi thức cấy ghép, đó là một cuộc phẫu thuật tỉ mỉ và phải cực kỳ chính xác cho linh hồn, chỉ cần một chút bất cẩn nhỏ thôi cũng có thể dẫn đến điên loạn và tử vong.
- Chưa có ai có thể tiếp nhận sức mạnh của Bá chủ, vì thế mà nó bị cất giữ cho đến tận bây giờ.
Jeffrey nói rồi nhìn về phía Bologo. Bologo cũng hiểu ý anh ta:
- Bởi vì tôi sẽ không chết?
- Không chỉ thế, có rất nhiều kẻ bất tử giống anh trên thế giới này, ngay cả trong Cục Trật tự cũng có vài người.
Jeffrey thản nhiên đề cập đến thông tin khiến người ta khiếp sợ này:
- Nhưng họ đều đã trở thành Người Ngưng Kết ngay từ khi còn là người bình thường. Linh hồn của họ đã được cấy ma trận giả kim vào và không thể thay đổi.
- Vậy nên tôi mới được chọn, một vật chứa hoàn toàn mới và sẽ không bị hỏng.
Bologo hiểu ý của Jeffrey.
- Đúng, nhưng bây giờ anh là một thành viên trong số chúng tôi, Bologo, mặc dù Lebius coi anh như một công cụ nhưng tôi vẫn luôn coi anh như một con 'người' hơn.
Jeffrey liếc Bologo, rồi quay sang cái xác được bao phủ bởi ánh sáng.
- Không một ai cấy ghép thành công ma trận giả kim của hắn, đồng thời bọn tôi cũng biết rất ít thông tin về năng lượng bí mật mà hắn sở hữu. Bởi vậy không ai biết điều gì sẽ xảy ra sau khi cấy ghép. Anh có thể sẽ không chết, nhưng có thể sẽ phải chịu đựng sự tra tấn còn kinh khủng hơn nữa…
Mọi thứ đều chưa biết, tuyệt đối chưa biết. Cục Trật tự có kho báu bí mật khiến người ta điên cuồng này, nhưng lại không rõ rốt cuộc thì nó chứa thứ gì.
Có thể là một loại rượu thơm ngon đến cuồng nhiệt, cũng có thể là một tai ách vĩnh hằng.
Đôi mắt của Jeffrey dần trở nên nghiêm túc, anh ta đột nhiên nói sang chuyện khác:
- Trước kia Lebius không phải như vậy, cuộc chiến bí mật bảy năm trước đã thay đổi anh ấy và tất cả những người sống sót. Anh ấy trở nên... ngày càng cực đoan, tôi biết mục đích của Lebius là tốt, chỉ là đôi khi quá lạnh lùng.
- Sở dĩ anh chuyển đến Bộ phận Hậu Cần cũng bởi vì Lebius đúng không? Hai người đã từng là cộng sự của nhau nhưng không thể làm việc chung nữa.
Bologo nói. Anh đã thấy nét mặt kinh ngạc của Jeffrey. Bologo không ngốc nên có thể đoán ra một số chuyện.
Một người là quản lý nhân sự, một là người chỉ huy nơi chiến tuyến, thế nhưng cả hai lại không có chút cảm giác xa lạ mà giống như bạn bè nhiều năm, thậm chí còn chẳng cần rèn luyện.
Đối với Bologo mà nói thì kiểu này rất quen thuộc, anh đã từng gặp qua rất nhiều kiểu như thế, thậm chí còn có thể nói anh cũng đã từng là một thành viên trong số đó.
Bologo đoán rằng Lebius phải chống nạng sau cuộc chiến bí mật, sau đó suy tư về việc thành lập một Biệt đội hành động để chuẩn bị cho một cuộc chiến khác, còn Jeffrey thì mất đi một người bạn thân quen và quay về Bộ phận Hậu Cần để nghỉ ngơi.
Jeffrey mỉm cười nhưng không đáp lại câu hỏi này:
- Vậy anh nghĩ sao, Bologo, chiếm đoạt sức mạnh của Bá chủ và nghênh đón một tương lai không thể biết trước hay chọn một con đường khác an toàn hơn?
Bologo không chần chừ. Gương mặt nhợt nhạt như mắc bệnh của anh hồng hào thêm một chút nhờ ánh sáng chói lọi ấy, anh đáp:
- Việc này còn cần phải chọn sao?
Hình dạng của vị thần phản chiếu trong tròng mắt màu xanh:
- Tôi là Bologo Lazarus... Lazarus trở về từ cõi chết.
Anh đưa ra lựa chọn của mình.
Điều mà không ai để ý tới là vào thời điểm Bologo đưa ra quyết định của mình, vị thần trong trụ thủy tinh như thể cũng nghe thấy lời nói của Bologo, trên gương mặt được điêu khắc bằng băng hiện ra một nụ cười thoáng qua trong mơ hồ.
Đôi mắt đang nhắm nghiền hơi run lên, ánh sáng lấp lánh qua kẽ hở nơi khóe mắt, như thể ngay giây sau nó sẽ mở bừng ra.