Nộp thuế cho “Bạo Chúa”, Bologo biết câu chuyện này.
- Chỉ cần ném đồng xu thôi vẫn chưa đủ sao?
Bologo nghi hoặc:
- Tại sao lại còn phải làm như này?
Có thể thấy đồng xu này có ý nghĩa vô cùng lớn, như thể nó được chế tạo riêng để đóng thuế cho "Bạo Chúa".
- Giá trị của khoản đầu tư khác biệt thì sự che chở của 'Bạo Chúa' cũng khác biệt.
Vika nói:
- Ngài ấy không cần những thứ của cải bình thường đó mà cần thứ gì đó càng 'giá trị' hơn.
Trái tim Bologo đập thình thịch. Lời vừa rồi của Vika như vừa đánh thức một điều gì đó. Bologo có một cảm giác quen thuộc đến khó tả, nhưng anh lại không cách nào giải thích cảm giác quen thuộc này là gì.
- Chỉ là đồng xu kỷ niệm này?
Bologo cười chế nhạo.
- Đừng coi thường đồng xu này, nó được gọi là Mammon.
Vika lật ngược đồng xu lên.
- Người ta nói rằng cái tên này xuất phát từ một người đàn ông tên Mammon.
Mặt sau của đồng xu khắc một núi tiền vàng. Cạnh đó có một người đàn ông tham lam muốn ôm hết đống tiền vàng đó. Nhưng cho dù cố gắng đến cỡ nào thì hắn cũng không thể ôm hết tất cả đống của cải đó vào trong lòng mà chỉ có thể như đang nắm cát vàng, từng đồng cứ thế mà trôi đi.
- Đồng Mammon này cũng là một phần của truyền thuyết. Cho đến nay, không ai biết đồng xu này đã lưu hành trong Ngã Ba Vô Định như thế nào. Một số người đã tìm đến xưởng đúc tiền của Opus nhưng vẫn không tìm thấy dấu vết của nó, cứ như thể nó xuất hiện từ hư vô.
- Một số người nói rằng nó được đúc bởi 'Bạo Chúa', và việc lưu hành đồng Mammon này có ý nghĩa rằng 'Bạo Chúa' vẫn còn sống, rằng ngài ấy là một tồn tại thực sự. Ngoài ra luôn có một lượng ổn định của đồng tiền này được duy trì trên thị trường, cách mà mỗi người nhận được nó cũng rất kì lạ.
- Làm sao để nhận được nó?
Bologo bị Vika khơi gợi hứng thú. Rõ ràng là có một phiên bản hoàn toàn khác của truyền thuyết về "Bạo Chúa" ở Ngã Ba Vô Định.
Sau khi tiếp xúc với thế giới siêu phàm, Bologo rất hứng thú với thứ gọi là "truyền thuyết đô thị". Có thể đều chúng đều là thật, nhưng chỉ có điều nằm trong thế giới siêu phàm mà người thường khó có thể chạm tới mà thôi.
- Rất đơn giản, tạo ra 'giá trị' cho Ngã Ba Vô Định, miễn là 'giá trị' được tạo ra, anh sẽ nhận được đồng Mammon theo một cách ngẫu nhiên nào đó. Có thể sẽ nhặt được ở ven đường, hoặc có thể là khi mở hộp thư ra, sẽ tìm thấy một bức thư không dấu đặt trong đó đi kèm với đồng Mammon kẹp bên trong.
Vika nhún vai, giải thích:
- Nếu đồng Wenger đại diện cho vật ngang giá chung để trao đổi thông thường thì đồng Mammon tương ứng với vật ngang giá chung ở Ngã Ba Vô Định. Anh càng sở hữu nhiều đồng Mammon nghĩa là anh đã đóng góp rất nhiều cho Ngã Ba Vô Định. Anh càng ném nhiều đồng Mammon vào Khe Nứt Lớn thì càng được 'Bạo Chúa' ưu ái.
- Việc này nghe giống một kiểu tín ngưỡng chết tiệt nào đó thì đúng hơn.
Mặc dù ngoài miệng nói vậy, nhưng trong lòng Bologo lại vô cùng hứng thú với những chuyện này. Kết hợp với câu chuyện mà anh đã biết thì xem ra, nếu ai muốn ở lại Ngã Ba Vô Định trong một khoảng thời gian dài thì phải là người tạo ra giá trị cho nó ở một mức độ nhất định nào đó.
Tín ngưỡng hư vô được đúc thành thực thể, nghe giống việc một nhà thờ biến thành một công ty kinh doanh, bạn càng kiếm được nhiều tiền thì tức là bạn càng sùng đạo.
- Không còn cách nào khác. Sống ở cái nơi quỷ quái này, nếu chỉ cần ném một vài đồng xu kỷ niệm 'vô giá trị' đi mà có thể khiến bản thân mình cảm thấy an tâm thì tôi nghĩ rất nhiều người sẵn sàng làm như vậy.
Vika vân vê đồng Mammon. Mặc dù đồng xu này không có chút giá trị gì ở bên ngoài nhưng nó lại là một vật ngang giá có ý nghĩa phi thường tại Ngã Ba Vô Định.
- Được rồi, cho anh, đây là những gì tôi nợ Lebius ngày xưa, coi như là trả lại cho anh ta.
Vika đưa đồng Mammon cho Bologo rồi lại xòe tay ra và nói:
- Giờ, đưa nó lại cho tôi.
Bologo nhìn đồng Mammon trên tay, rồi lại nhìn Vika, sau đó không nhịn được mà cười:
- Chuyện gì đây? Hình thức?
- Đó là sự tuân thủ giữa "giá trị" với "giá trị"
Thế mà Vika lại cứng nhắc đến lạ kỳ trong chuyện này.
- Trông các người giống như những tín đồ của 'Bạo Chúa', chỉ có điều hình thức tồn tại của giáo phái các người hơi lạ mà thôi.
Bologo nói và đưa ngược đồng Mammon lại.
Hoàn thành giao dịch với Vika.
- Anh nói thế nào cũng được. Tôi cũng đã từng nói như vậy với Lebius. Đáng tiếc, anh ta cũng giống anh, những người ở bên ngoài như các anh sẽ không hiểu được chuyện này.
Vika đã đoán trước được phản ứng của Bologo. Sau đó anh ta lấy một chiếc hộp nhỏ từ dưới quầy bar lên rồi mở ra. Bên trong đó chất đầy đồng Mammon, Vika bỏ đồng Mammon vừa mới nhận vào, góp thêm một viên gạch cho tích lũy của mình.
Với thâm niên của Vika tại "Mạng Nhện", cộng thêm với sự "thành kính" của anh ta, nếu "Bạo Chúa" thực sự tồn tại thì với đống tích lũy này của Vika, ở một mức độ nào đó, anh ta ít nhiều cũng tương đương với một hồng y.
- Đó là cái gì?
Bologo nhận thấy bên trong chiếc hộp tiền xu, ngoại trừ những đồng có mặt sau giống với đồng Mammon thì còn có vài đồng có hoa văn khác biệt khắc trên đó.
- Những hoa văn này không giống nhau. Đồng Mammon cũng chia thành nhiều mệnh giá?
Bologo hỏi.
- Các hoa văn của đồng Mammon đều có ý nghĩa riêng. Nói một cách dễ hiểu thì chúng là những truyền thuyết đô thị bí ẩn.
Sau một hồi suy nghĩ, Vika giải thích với Bologo như trên, đồng thời lấy ra vài đồng Mammon có tính đại diện và đặt trước mặt Bologo.
- Đây cũng là một cơ sở vững chắc khác cho sự tồn tại thực sự của 'Bạo Chúa'. Ngài ấy vẫn luôn theo dõi chúng ta và đúc ra những đồng tiền khác nhau. Những hình mẫu này đại diện cho những thứ và những người được 'Bạo Chúa' chú ý đến.
- Chúng là mọt số truyền thuyết đô thị được lưu truyền qua miệng của chúng ta nhưng lại rất khó để kiểm chứng.
Bologo nhìn vào các đồng xu và phân biệt các hoa văn trên đó.
"Ngôi nhà dưới ánh mặt trời", "Công viên giải trí", "Bầy sói", "Vương miện", v.v.
- Vậy thì vị 'Bạo Chúa' này đúng thật là nhàn rỗi.
Bologo nghĩ tới điều gì đó bèn tò mò hỏi:
- Nếu tôi được ông ta để mắt tới thì cũng sẽ xuất hiện một đồng Mammon đại diện cho tôi ư?
Vika liếc đồng Mammon "Bầy sói" và nói:
- Đương nhiên.
- Ồ?
Hứng thú của Bologo đã hoàn toàn bị khơi gợi. Đồng Mammon đại diện cho chính anh sẽ được lưu hành tại Ngã Ba Vô Định như một truyền thuyết dần được tạo nên.
Đối với một người có hơi tự luyến như anh thì đây đúng là một cám dỗ không nhỏ.
- Nghe cũng không tồi lắm.
Quả thực không tồi, nhưng Bologo không có thời gian để lãng phí vào mấy chuyện này. Anh bất tử, nên phần đời còn lại của anh gần như vô tận, anh có nhiều thời gian để lãng phí vào mớ hỗn độn này nên chuyện quan trọng hơn hết vẫn là việc lớn báo thù.
- Như vậy thì quay về chuyện phòng khám của Noam. Giao dịch đã xong, vậy anh có thể dẫn tôi đến gặp hắn chưa?
Bologo hỏi.
- Tôi còn phải bán hàng.
Vika vừa nói vừa chỉ tay về phía sàn nhảy đông đúc. Nơi đây như chìm vào cuộc vui bất tận, triền miên suốt ngày đêm.
Ánh mắt Bologo lạnh dần đi. Anh vừa mới định nói gì đó, cho dù là mềm mỏng hay cứng rắn, thì Vika lại bổ sung thêm:
- Nellie! Đưa quý ông này đến nơi anh ta muốn đến đi.
Vika vẫy tay và ra hiệu với người phục vụ tên Nellie.
Thấy vậy, Bologo nghẹn lại những gì mình đang định nói. Anh liếc Vika vài lần rồi nói nhỏ:
- Anh quen Lebius như nào?
- Giống anh và tôi bây giờ, lúc ấy anh ta bị lạc ở đây, sau đó thì kề dao vào cổ tôi và nhờ chỉ đường giùm.
Vika vừa lau ly rượu vừa thẳng thắn đến bất ngờ. Anh ta nhớ lại cái quá khứ chết tiệt ấy với nụ cười trên khóe môi.
- Những thứ anh gọi là truyền thuyết… thật ra là có thật phải không?
Bologo lại nói.
Bologo đã nhận ra điều này kể từ khi Vika nói rằng anh cũng có thể xuất hiện trên đồng Mammon. Chuyện này nghe có thể khiến người ta sợ hãi, nhưng cũng cực kỳ phấn khích.
Linh hồn, Ma quỷ, Ác ma, Con nợ... Quãng thời gian ngắn ngủi sau khi ra tù này đã khiến Bologo hoàn toàn nhận ra một điều, những thứ được gọi là truyền thuyết kia thường thường đều có thật.
- Thật ra thì... anh đã gặp được một người chỉ tồn tại trong truyền thuyết rồi.
Bologo không hiểu lời của Vika.
Anh dừng lại vài giây, không nói gì thêm, sau đó quay đầu định rời đi cùng Nellie thì hình dáng đồng Mammon lại hiện ra ngay trước mắt.
- Trở thành truyền thuyết sao? Nghe cũng không tồi.
Bologo ngoảnh đầu và để lại vài lời với Vika:
- Quên chưa tự giới thiệu, Bologo Lazarus, tôi nghĩ ta sẽ còn gặp lại.
Nói xong, Bologo quay đầu bước theo Nellie.
Nhìn bóng lưng Bologo rời đi, Vika đặt ly rượu đã lau sạch sang một bên, rồi nhặt đồng Mammon "Bầy sói" lên và ngắm nghía. Như thể nhớ đến điều gì đó, ánh mắt sâu thẳm tựa xa xăm.
...
Sau khi rời khỏi "Mạng Nhện", nhờ sự chỉ dẫn của Nellie mà Bologo đi được quãng. Anh có thể cảm nhận được Ngã Ba Vô Định không hề đơn giản như vẻ bề ngoài. Ngẫm lại cũng đúng thôi, vẫn còn nhiều điều chưa biết đến trong thế giới này lắm, ngay cả những bí mật trong Cục Trật tự Bologo còn chưa khám phá hết, chứ đừng nói đến thế giới bên ngoài này.
Ở rìa của Ngã Ba Vô Định, Bologo nói lời tạm biệt với Nellie. Cũng nhờ có anh ta dẫn đường mà Bologo mới có thể tìm thấy mục tiêu của mình trong cái khu đô thị như mê cung này.
Theo lời của Nellie, Bologo đi dọc theo hành lang gồ ghề. Đoạn đường này không hề dễ dàng chút nào, những miếng sắt dưới chân có nhiều kẽ hở, qua những kẽ hở có thể nhìn thấy khe nứt bất tận ở bên dưới. Dù có bước nhẹ trên đó thì toàn bộ hành lang thỉnh thoảng vẫn hơi lắc lư và rớt bụi xuống.
Trên đường đi, Bologo đã nhìn thấy điểm đến của mình – phòng khám của Noam.
Tòa nhà này được xây dựng ở trên một giàn giáo kéo dài. Nó không có cửa sổ, chỉ có một cánh cửa sắt, các bức tường bên ngoài đã rách nát và được chắp vá từ vô số miếng sắt.
Sau khi gõ cửa và đợi vài giây, Bologo đẩy cánh cửa sắt ra. Căn phòng tối om, chỉ có vài tia sáng trắng yếu ớt trên quầy vừa đủ để chiếu sáng một góc phòng.
Những hơi thở dồn dập trong bóng tối lờ mờ truyền đến, có thể mơ hồ nhìn thấy dáng vẻ của những bóng người đó, nhưng khuôn mặt của tất cả họ đều bị che khuất bởi bóng tối. Họ không thấy rõ dáng vẻ của Bologo, Bologo cũng không thấy rõ dáng vẻ của họ.
Trước quầy, một bóng người gầy gò nhận ra sự xuất hiện của Bologo. Đây là một gã trông có phần ốm yếu, thân hình xanh xao và nhớp nháp như một con chuột chui rúc trong cống thoát nước.
- Yo, gương mặt lạ nha.
Người kia phát ra một âm thanh kỳ lạ, méo mó từ trong cổ họng, nghe như tiếng chế giễu:
- Ngài cần gì ở đây?
- Tôi đang tìm một người.
Bologo bước tới trước quầy:
- Noam Ward.
Nhìn vào gã giống như một con chuột ở trước mặt này rồi lại nhìn bóng tối xung quanh.
- Xin hỏi anh ta có ở đây không?
Âm thanh ầm ầm hỗn loạn như tiếng run rẩy vì cái lạnh của gió xuyên qua cửa sổ, như tiếng oan hồn gõ cửa vang lên, y a y a.