Ánh mắt Nhược Thủy lấp lánh, sau một lúc trầm tư, nàng hít một hơi thật sâu rồi đè nén nỗi khiếp sợ trong lòng mình xuống. Nàng đảo mắt nhìn một lượt, nhận ra lúc này đã có một lượng lớn chiến sĩ gen đang ở trên đường ngẩng cổ lên nhìn bầu trời, biểu cảm đều là khiếp sợ. Nhược Thủy híp mắt lại, sau đó giọng nói tao nhã vang lên và truyền khắp Bổ Thiên thành: “Các vị, ta là chiến thần Nhược Thủy!” Nghe thấy thế, đông đảo chiến sĩ vốn đang khiếp sợ khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.