Trong phòng, Tiết Nhân ngồi xếp bằng trên giường, quanh người có từng tầng sương đen tà dị tuôn ra. Bên cạnh hắn còn có hai thi thể hai mắt trợn trừng tràn ngập kinh sợ.
Chính là hai đối tượng khác mà Phất Lãng Minh đang nghi ngờ, Lucius và Ellis.
Tiết Nhân nhìn Lý Thanh Hòa đầy hung ác, cất tiếng nói mang theo hai tầng tiếng vang vô cùng kỳ dị:
“Đáng chết, ta biết ngay cứ thế này sẽ không ổn mà! Lộ mất rồi!”
Lý Thanh Hòa nheo mắt, lạnh lùng nhìn Tiết Nhân:
“Nếu đã bị phát hiện thì ngoan ngoãn chịu chết đi!”
“Mơ tưởng!! Giết chết ngươi là xong!”
Tiết Nhân gầm lên, sương đen cuồn cuộn, không khí xoay chuyển, cả căn phòng chấn động, từng đường rạn như mạng nhện lan khắp tường nhà, cửa sổ bị vỡ vụn.
Luồng sức mạnh mãnh liệt đó hoàn toàn khác xa cấp chiến sư bậc hai như trong tin tức tình báo mà phải là cấp chiến tôn bậc bốn.
Nhưng mà cho dù có như vậy, vẻ mặt Lý Thanh Hòa vẫn bình tĩnh như cũ.
Nàng nhảy lên chém một kiếm, năng lượng hắc ám trên trường kiếm chuyển động, kiếm khí mạnh mẽ chém về phía Tiết Nhân.
Kiếm khí ác liệt cùng kiếm thế khiến đối thủ không thể chống đỡ làm Tiết Nhân trừng lớn hai mắt đầy kinh hoàng.
“Á!!”
Hắn hét lên một tiếng, toàn thân đột nhiên biến thành xương đen vỡ vụn.
Từ những chỗ thân thể hắn tan vỡ, những bóng đen quỷ dị bay ra.
Chẳng mấy chốc đã chật kín cả căn phòng, vây Lý Thanh Hòa lại.
Tiếng kêu gào thảm thiết đinh tai nhức óc đủ để khiến người bình thường phát điên.
Uỳnh!!
Kiếm khí không có đối thủ dẹp tan một đám bóng đen, Lý Thanh Hòa lao ra khỏi gian phòng, lơ lửng trong không trung.
Vô số bóng đen cùng theo đó bay ra.
Những bóng đen lúc nhúc như mây đen che trên đầu Lý Thanh Hòa, nhiều vô số kể.
Trong căn phòng đối diện, đám người Phất Lãng Minh, Lâm Hoành nhìn thấy đám bóng đen ngoài cửa sổ mà trố cả mắt, vẻ mặt thất kinh.
Giọng nói của Phất Lãng Minh vang lên mang theo chút run rẩy:
“Sao, sao lại nhiều bóng đen thế kia?!”
“Tiết Nhân quả nhiên chính là ký chủ của vật dị hóa?! Điên quá đi mất! Tất cả những người này đều chết dưới tay hắn sao? Trong vòng có mấy năm đã nuốt nhiều linh hồn như vậy, thế này thì có ai có thể chặn được hắn?!”
Không chỉ có bọn họ.
Động thái của bóng đen quá lớn, tất cả mọi người trong tiểu khu đều bị bọn chúng đánh thức.
Mọi người chạy dến bên cửa sổ, nhìn mây đen kỳ dị ngoài cửa sổ đều vô cùng kinh hoảng.
“Trời ạ, đó là thứ gì vậy?!”
“Đó là quỷ hồn sao?? Nhiều quỷ hồn đang bay trên trời quá!”
“Còn cái người đang bay trên trời đó là chiến sĩ gen sao? Bay được trên trời luôn, chắc là mạnh lắm?”
Lý Thanh Hòa ngẩng đầu nhìn bóng đen, trong mắt lóe lên một ý định chém giết ác liệt.
“Đây đều là những người đã chết trong tay ngươi sao? Xem ra đẳng cấp dị hóa của ngươi cũng không thấp.”
Trong đám bóng đen không hề có lấy một tiếng trả lời, chúng nhanh chóng tụ lại với nhau, tạo thành một bóng đen khổng lồ cao đến hơn chục mét.
Bóng đen tuôn ra khí đen lượn lờ trong không trung.
Sức mạnh mà nó phô ra còn mạnh hơn trước rất nhiều.
So với Lý Thanh Hòa cũng không kém hơn là bao.
Bóng đen khổng lồ mở miệng, nhìn Lý Thanh Hòa phát ra tiếng gầm rống thê thảm.
Luồng khí lay động mái tóc đen của Lý Thanh Hòa, nàng lẳng lặng rút một điếu thuốc, ngậm vào trong miệng rồi châm lửa, lộ ra một nụ cười.
“Thú vị đấy.”
Ngay sau đó, nàng đột nhiên biến mất, rồi xuất hiện ở phía sau bóng đen.
Thời khắc nàng xuất hiện ở phía sau bóng đen, tiếng gầm gào dữ tợn của bóng đen dừng bặt.
Thân thể nó bị phân thành vô số mảnh nhỏ, từng đường kiếm quang lúc này mới tung hoàng triển khai.
Phất Lãng Minh ở bên dưới nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt sùng bái nhìn Lý Thanh Hòa.
“Là ám ảnh thuấn không trảm của đại nhân!”
“Với thân phận chiến vương được cấy gen vương giả, đại nhân quả thực vô cùng mạnh!”
“Lại không à, ngươi cứ nói đùa. Đừng nói Đại Khải Tinh, cho dù là cả liên minh nhân loại, đại nhân cũng là một trong những thiên tài kinh tài tuyệt diễm nhất!”
“Xem ra là đã kết thúc rồi.”
Trong lúc mọi người đang bàn luận thì bóng đen đã bị phân khai thành vô số mảnh lại lần nữa tụ lại, hóa thành một chỉnh thể.
Bóng đen khổng lồ vung nắm đấm về phía Lý Thanh Hòa, đường quyền mang theo uy lực khủng khiếp đánh đến Lý Thanh Hòa.
Luồng khí mạnh mẽ biến thành gió bão, cuốn tung tất cả rác rưởi trong tiểu khu, từng chiếc cửa sổ vỡ tan.
Thân hình Lý Thanh Hòa biến mất, đường quyền đánh xuống con đường trong tiểu khu.
Rầm!!
Tiếng ầm vang rung lên, trên đường để lại một hõm tròn hơn chục mét sâu hoắm.
Cả tiểu khu đều chấn động.
Đám người Phất Lãng Minh đứng thẳng người, nhìn cái hố sâu khổng lồ, con ngươi co lại, vẻ mặt kinh hoàng.
“Đến vậy mà cái bóng đen đó còn chưa chết?”
“Không hổ là vật dị hóa, không thể tưởng tượng nổi.”
“Mạnh thật! Uy lực này chắc phải tầm cỡ chiến vương đấy nhỉ?”
“Hi vọng đại nhân có thể nhanh chóng giải quyết nó, nếu như để con quái vật này dày vò, cái tiểu khu này sẽ chẳng thể nào gượng dậy nổi nữa.”