Lúc ra khỏi Khởi Nguyên Chi Địa, trời vẫn còn tối.
Lục Duyên nằm trên giường suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.
Trước hết, sau khi tu vi đột phá đến cấp ba, hẳn là hắn có thể quét sạch di tích cơ giới Aiur với khả năng điều khiển cơ giới lúc này.
Đến trung tâm Phù Không thành để lấy tài nguyên trong khu vực trung tâm Phù Không thành, chắc chắn tối thiểu sẽ có tài nguyên tu luyện cấp ba trở lên.
Hm...Linh lực cần cho tu luyện thì còn dịch gen linh lực, nhưng bổ sung năng lượng cho khối hộp tiến hóa thì vẫn phải sử dụng linh tinh.
Phải đến di tích cơ giới Aiur lấy một ít thứ đi bán đấu giá rồi đổi thành linh tinh thôi.
Vậy là đủ tài nguyên từ cấp ba lên cấp bốn rồi, tài nguyên thăng cấp lên cấp năm thì tiết kiệm chút là xong.
Nếu việc tu luyện không có vấn đề gì thì tiếp theo chính là lột xác hộp tiến hóa.
Sau lần lột xác trước, Lục Duyên biết có lẽ khí tức dị hóa gì đó kia có ích với hộp tiến hóa.
Muốn hộp tiến hóa tiếp tục lột xác thì cần tìm hung thú dị hóa hoặc vật dị hóa gì đó.
Về điều này, thứ đầu tiên hiện lên trong đầu Lục Duyên chính là người gác đêm.
Dù sao tất cả hiện tượng dị hóa đều liên quan đến người gác đêm mà.
Mà đúng lúc Thanh Hòa tỷ là trưởng lão danh dự của người gác đêm, vì vậy có thể hỏi nàng.
Nhưng một điều chắc chắn là hộp tiến hóa tạm thời vẫn đủ dùng.
Bản thân dị hóa là một thứ khá nguy hiểm, thôi thì để sau vậy.
Ngoài ra còn một vấn đề quan trọng, đó là gen siêu phàm quý giá.
Bây giờ Lục Duyên đã có Phong Lôi Chi Nộ có thể dùng, nhưng hắn vẫn cần những gen siêu phàm khác.
Gen siêu phàm quý có rất nhiều trong trường, nhưng đều cần học phần.
Kiếm học phần đâu phải chuyện dễ.
Về vấn đề này, hắn đã có gen cấp bốn rồi nên có thể nhanh chóng nhận được học phần trước khi đạt đến chiến vương cấp năm.
Bỏ chuyện này sang một bên luôn.
Đối với Lục Duyên, hắn không cần sầu não về tài nguyên trong thời gian tới nữa.
Việc duy nhất hắn cần làm là tiêu hóa sạch tài nguyên trong di tích cơ giới Aiur, tăng tu vi của bản thân nhiều nhất có thể.
Sau đó hắn sẽ xem xét những vấn đề khác.
Sau khi suy nghĩ xong, Lục Duyên nhắm mắt ngủ một giấc.
Sáng sớm hôm sau.
Lục Duyên ra ngoài, đến ký túc xá của Tư Thính Vũ.
......
Ký túc xá của Tư Thính Vũ, phòng tu luyện dưới lòng đất.
Tư Thính Vũ mặc trang phục luyện công màu trắng, nàng ngồi khoanh chân ở giữa phòng.
Quanh thân nàng có lượng linh lực dày đặc đang bắt đầu khởi động.
Đúng lúc này, Tư Thính Vũ mở to mắt. Trong đôi mắt màu đỏ vàng của nàng hiện lên một tia sáng.
Lục Duyên đang từ từ xuống cầu thang.
"Đạo sư, ta tới rồi."
Tư Thính Vũ nhìn thấy Lục Duyên thì hơi sửng sốt, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc. Nàng cười tươi:
"Ngươi đột phá rồi à?"
Lục Duyên ngẩn ra rồi gật đầu cười:
"Vâng."
Tư Thính Vũ cũng cười hài lòng:
"Không tồi. Thiên phú của ngươi rất tốt, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn ta nghĩ rất nhiều. Giỏi lắm."
"Đạo sư quá khen."
Tư Thính Vũ lắc đầu, nhìn Lục Duyên rồi cười nói:
"Thiên phú của ngươi càng mạnh, đương nhiên càng tốt cho chính ngươi lẫn đế quốc. Ngoài ra, còn một việc có lẽ rồi sẽ có liên quan đến ngươi đấy."
Lục Duyên nghệt mặt, hắn nhìn Tư Thính Vũ với vẻ nghi hoặc:
"Đạo sư, chuyện gì thế ạ?"
Sắc mặt Tư Thính Vũ trở nên nghiêm túc, nàng hỏi:
"Lục Duyên, ngươi biết về kẽ nứt không gian chứ?"
Lục Duyên gật đầu:
"Có ạ, nghe nói đôi lúc trong vũ trụ sẽ xuất hiện kẽ nứt không gian, kết nối hai nơi cách xa nhau về một chỗ."
Nay Lục Duyên đã có Truyền Tống Không Gian nên hắn cũng hiểu kẽ nứt không gian này có lẽ là một trường hợp khác thường của không gian.
Nhưng đáng lý ra không gian trong vũ trụ phải rất kiên cố mới đúng, sao lại xuất hiện nhiều kẽ nứt không gian như vậy?
Ít ra Lục Duyên cũng biết kẽ nứt không gian đã xuất hiện từ rất lâu, mấy trăm vạn thậm chí mấy nghìn vạn năm trước.
Hình như không có ghi chép cụ thể.
Nếu không gian vũ trụ kiên cố thì sẽ không có nhiều kẽ nứt không gian xuất hiện tùy ý như thế.
Trừ khi...
Đồng tử của Lục Duyên co rụt, lưng toát mồ hôi lạnh.
Trừ khi không gian vũ trụ không hề kiên cố như trong tưởng tượng?
Đừng nói cả vũ trụ sẽ phát nổ do không gian không đủ kiên cố chứ?
Lục Duyên nghĩ đến đây, da đầu hơi run lên.
Dường như chú ý tới sự khác thường của Lục Duyên, Tư Thính Vũ nhìn hắn đầy nghi hoặc:
"Sao vậy?"
Lục Duyên lấy lại tinh thần, cười xòa:
"Không có gì đâu. Ta đang nghĩ tới một số chuyện thôi."
Nếu vũ trụ thật sự không kiên cố như hắn nghĩ thì cũng đâu có cách gì.
Hơn nữa, người có được gen không gian đâu phải chỉ có một mình hắn.
Chắc chắn sẽ có anh hùng vĩ đại nào có được gen không gian thôi.
Trời có sập thì cũng còn cao nhân đứng trước, không tới lượt hắn quản.
Hắn chỉ là một chiến tướng nhỏ yếu đáng thương và bất lực mà thôi.
Tư Thính Vũ không hỏi Lục Duyên đang nghĩ cái gì.