Tư Thính Tuyết hít một hơi thật sâu, sau đó hành động, đi đến tóm cổ áo sau gáy Rebecca, kéo về phía sau, giọng nói lạnh như băng vang lên: “Ngươi xuống cho ta! Giữa ban ngày ban mặt, ngươi thế này còn ra thể thống gì?” “Huhuhu!” Rebecca có chút bất mãn giãy dụa, nhưng dù sao thực lực của nàng vẫn kém hơn Tư Thính Tuyết, sức mạnh cũng không đủ, bị Tư Thính Tuyết nhấc cổ áo kéo ra. Lục Duyên vẫn còn chưa tận hứng chép miệng, liền bị ánh mắt lạnh như băng trừng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.