Lúc sau, Lục Duyên mang thùng đi xuống lầu, ba người đi vào cửa tiểu khu.
Mã Linh Linh đón một chiếc xe bay, quay đầu nhìn Lục Duyên cùng Lý Thanh Hòa, cười cười:
"Ta đi đây, hy vọng cuộc sống sau này của hai người thuận lợi, sớm một chút rời khỏi nơi địa ngục này."
Lục Duyên cùng Lý Thanh Hòa gật đầu.
Nhìn theo xe bay rời đi, Lý Thanh Hòa khẽ thở dài, hít một ngụm khí:
"Hô...Vẫn luôn biết khu dân nghèo mạng người không đáng tiền, không nghĩ tới vậy mà lại nhìn thấy người bên cạnh mình chết rồi."
Lục Duyên nhẹ gật đầu, sau đó hắn cười nói:
"Thanh Hòa tỷ, lần này ta kiếm lời hơn bốn mươi vạn, đủ để chúng ta dọn nhà."
Lý Thanh Hòa nghe được lời Lục Duyên nói, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
'Hơn bốn mươi vạn, rốt cuộc là bán được bao nhiêu vật liệu? Duyên đệ đệ không phải là mới vừa thức tỉnh không bao lâu sao? Vậy mà lại có thể mang được nhiều vật liệu như vậy ra ngoài? Thực lực của hắn lại có thể mạnh như vậy? Xem ra ta vẫn là xem thường hắn.'
Lý Thanh Hòa suy nghĩ lưu chuyển, nhìn Lục Duyên biểu tình cũng có chút không dám tin, nói:
"Hơn bốn mươi vạn? Nhiều như vậy sao? Nguyên lai gien chiến sĩ là kiếm tiền như vậy?!"
Lục Duyên cười nói:
"Ta thực lực không tệ, cho nên kiếm tiền dễ dàng hơn một chút, hơn nữa lần này vận khí cũng không tệ, lấy ra được chút đồ vật đáng tiền."
Lý Thanh Hòa nhẹ gật đầu, cười nói: "Chuyện về gien chiến sĩ, ta cũng không rõ, bất quá Duyên đệ đệ ngươi hiện tại có tiền đồ, có thể kiếm được nhiều tiền như vậy, khó trách dám nói với ta muốn một tháng tiền cơm."
Lục Duyên cười nói:
"Cái này không thể nói trước, chúng ta cũng rời khỏi khu dân nghèo đi."
Lý Thanh Hòa mặt trầm xuống, sau đó thở dài:
"Duyên đệ đệ, việc của tỷ còn chưa hoàn thành, không bằng ngươi rời đi trước?"
Lục Duyên nhướng mày:
"Như vậy sao được? Ngươi có việc gì có thể nói với ta, nói không chừng ta có thể giúp được ngươi. Bây giờ còn có cái bóng đen quỷ dị kia, khu dân nghèo rất nguy hiểm, một mình ngươi ta cũng không quá yên tâm."
Lý Thanh Hòa đánh giá Lục Duyên, lộ ra thần sắc cười như không cười.
Lục Duyên bị nhìn như vậy chút xấu hổ:
"Làm sao vậy?"
"Ngươi biết là việc gì sao? Duyên đệ đệ ngươi nhưng không giúp được tỷ tỷ."
Lục Duyên nhìn thấy biểu tình của Lý Thanh Hòa, khóe miệng kéo một cái, không dám hỏi nhiều.
Hắn mở miệng nói:
"Đã như vậy, ta đây liền chờ ngươi làm xong rồi đi."
Lý Thanh Hòa nhổ một vòng khói, ánh mắt nhu hòa hơn, cười nói:
"Thật sự muốn mang tỷ tỷ ta rời khỏi nơi này?"
"Đương nhiên, tỷ tỷ là người hiện tại duy nhất ta quan tâm, nếu như không có ngươi, ta chỉ sợ cũng không thể sống sót ở khu dân nghèo này, ta đương nhiên không thể mặc kệ ngươi."
"Vậy cũng được, ta sẽ mau chóng làm xong. Trở về ngủ đi, ta trở về cũng còn chưa ngủ đâu, mệt chết đi được."
...
Về đến phòng, Lục Duyên lần nữa mở ra chiến võng.
Lần này, hắn có tiền, cũng có thực lực để xem vài dược phẩm khác.
Trước đây khi mua dược phẩm, dược phẩm trị liệu bình thường đã được dùng hết khi chiến đấu.
Còn thừa lại một bình phẩm chất tốt.
Lục Duyên lại mua thêm một bình phẩm chất tốt nữa.
Đồng thời cũng tiếp tục mua th một bình dược phẩm tốc độ phẩm chất tốt.
Lại mua thêm hai bình phòng ngự phẩm chất tốt.
Không chỉ có như thế, Lục Duyên còn mua hai bình dược phẩm tăng may mắn phẩm chất tốt.
Dược phẩm trị liệu ba vạn, dược phẩm tốc độ năm vạn, hai bình dược phẩm phòng ngự bảy vạn, giá cả của dược phẩm tăng sức mạnh cùng dược phẩm phòng ngự là giống nhau, hai bình cũng là bảy vạn.
Tổng cộng hết thảy là hai mươi hai vạn.
Ngoại trừ này đó, Lục Duyên còn mua một chút vật phẩm luyện chế khác, có thể sử dụng tại Khởi Nguyên Chi Địa.
Nói không chừng có thời điểm có thể dùng được.
Hết thảy lại tốn thêm mười lăm vạn.
Thứ cần mua nhiều vô số, Lục Duyên tốn ba mươi bảy vạn, trong túi tiền lại một lần nữa rút lại, chỉ còn lại có hơn bảy vạn.
Chẳng qua, Lục Duyên lại rất thỏa mãn.
Ngẫm lại mấy ngày trước, tiền sinh hoạt phí một tháng của hắn chỉ có mấy trăm ngàn, ngay cả ăn cơm cũng phải nhờ Thanh Hòa tỷ tiếp tế.
Mấy ngày trước ngay cả bản thân khẳng định cũng không nghĩ ra chính mình còn có thể có ngày hôm nay, tiện tay liền có thể tiêu hết mấy chục vạn.
...
Khởi Nguyên Chi Địa, phiên chợ nhỏ ở địa cung Sa Nham.
Lục Duyên từ cửa vào địa cung đi ra.
Hắn mới vừa ra tới, trong phiên chợ liền có người cười chào hỏi với Lục Duyên.
"Lục Duyên, ngươi lại đến sao?"
"Lục huynh đệ, lần này lại có thu hoạch gì vậy?"
"Xem ngươi mỗi lần đều có thể mang ra nhiều vật liệu hung thú như vậy, ta cũng rất ganh tỵ đó. Đáng tiếc ta không có năng lực phòng ngự mạnh như ngươi."
Những người bên trong, mặc kệ là nhân loại, tinh linh, miêu nhân hay là cẩu đầu nhân đều có.
Lục Duyên cười gật đầu đáp lại, đi tới trước sạp hàng Lý La.
Lý La nhìn thấy Lục Duyên, nhãn tình sáng lên, lộ ra nụ cười xán lạn:
"Lục tiên sinh, ngài lại tới sao?"
"Phải, ra giá đi."
Lục Duyên đem vật liệu bên trong không gian chiến văn đổ ra, xếp thành núi nhỏ.