Những người khác vẫn đang tu luyện, Lục Duyên ngồi một mình trên sô pha ở phòng khách, không bao lâu sau, Sương Nguyệt hùng hùng hổ hổ chạy vọt tới. Sau khi thấy Lục Duyên, cặp mắt lập tức sáng lên, nàng chạy lại duỗi tay kéo Lục Duyên chạy thẳng lên lầu: “A Duyên, nhanh ghi lại gen cho ta! Nhanh!” Lục Duyên nhìn vẻ gấp gáp của Sương Nguyệt khiến hắn có chút khó hiểu, tò mò hỏi: “Sương Nguyệt tỷ, sao phải gấp như vậy? Vẫn chưa đến lúc xuất phát mà.” Sương Nguyệt kéo Lục...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.