Trong tiếng cười của Lý Thanh Hòa mang theo chút tự hào.
Khóe miệng Lục Duyên khẽ giật một cái.
Hắn sắp nổi tiếng rồi sao?
Thành thật mà nói, hắn không cảm thấy nổi tiếng có gì tốt.
Nó không thể mang lại cho hắn bất kỳ nguồn tài nguyên nào, lại còn khiến hắn bị chú ý hơn nữa.
Lục Duyên khẽ lắc đầu, không nghĩ ngợi lung tung nữa.
Lý Thanh Hòa cười nói:
“Duyên đệ đã lợi hại như vậy thì tỷ cũng phải cố gắng mới được. Ta cũng phải đi tu luyện...À đúng rồi, nếu ngươi nổi tiếng, có lẽ sẽ có người rủ ngươi gia nhập gia tộc hoặc tập đoàn của họ. Nếu ngươi muốn gia nhập thì hãy gia nhập gia tộc của tỷ này, nếu ngươi không muốn tham gia thì đừng quan tâm, tỷ sẽ lo cho ngươi. Còn nữa, bảo vật điều khiển sinh mệnh cơ giới của ngươi tuy vô dụng với kẻ mạnh, nhưng vẫn có sức hấp dẫn với kẻ yếu. Dù đối phó với cơ giới tộc hay quái vật sinh mệnh cơ giới ở Khởi Nguyên Chi Địa đều có hiểu quả. E rằng đến lúc đó sẽ có người chú ý đến ngươi. Tỷ đây sẽ cảnh cáo những cường giả trong đó, còn những kẻ yếu thì chắc ngươi có thể tự hạ được.”
Nghe vậy, Lục Duyên có chút cảm động.
Thanh Hà tỷ thật tốt với hắn, ôm cái đùi này thật sự rất thoải mái.
Trong đầu Lục Duyên chợt nhớ lại đôi chân dài thẳng tắp của Lý Thanh Hòa.
Hắn ho khan một tiếng, nhét suy nghĩ này vào trong lòng, gật đầu nói:
“Ta biết rồi, cảm ơn Thanh Hòa tỷ.”
“Được rồi, tỷ đi luyện tập đây!”
Lý Thanh Hòa ngắt cuộc gọi, một tiếng tút dài truyền đến.
Lục Duyên không khỏi nở nụ cười.
Phía sau là tin nhắn của Tư Thính Vũ, không hề giống như Lý Thanh Hòa. Trong khi Lý Thanh Hòa oanh tạc hòm thư, Tư Thính Vũ chỉ gửi đúng một câu.
Đã gửi từ đêm qua.
“Ở di tích cơ giới Aiur thuận lợi chứ?”
Lục Duyên mỉm cười, cũng có thể cảm nhận được sự quan tâm của Tư Thính Vũ. Cố vấn của hắn là một người nghiêm túc, có được một lời quan tâm cũng tốt rồi.
Hắn mỉm cười nhắn lại một câu:
“Cảm ơn ngươi đã quan tâm, lần này, ta ở di tích cơ giới Aiur rất thuận lợi, thu hoạch được rất nhiều.”
Tư Thính Vũ không trả lời, chắc hẳn đang bận.
Lục Duyên không chờ nữa, xem sang tin nhắn của người khác.
Có tin của Vương Hương Hương.
Nàng ấy hỏi Lục Duyên đã đi khám phá di tích cơ giới Aiur chưa.
Nàng ấy nói rằng sau khi đi vào, nàng ấy và các bạn học đã chiến đấu mười hai ngày, cuối cùng đã sống sót trở ra và lấy được hơn một trăm lọ dung dịch gen linh lực.
Trong giọng nói đầy phấn khích.
Lục Duyên có chút kinh ngạc.
Phải biết rằng tu vi của Vương Hương Hương không cao, nàng ấy mới vừa bước vào cấp một, không ngờ lại có thể sống sót trở ra.
Lục Duyên cũng có thể hiểu được sự hưng phấn của nàng ấy, một lọ dung dịch gen linh lực tương đương với một trăm linh tinh bậc một.
Một trăm lọ tương đương với hơn mười nghìn linh tinh bậc một. Tuy rằng đối với Lục Duyên không là gì, nhưng đối với Vương Tương Hương mà nói thì lại là một thu hoạch rất lớn.
Chẳng trách nàng ấy lại phấn khích đến vậy.
Lục Duyên nhắn một tin chúc mừng nàng ấy.
Về phần nhóm của Trác Minh, họ cũng hỏi Lục Duyên và Vương Hương Hương thu hoạch như thế nào.
Mấy người kia mới bắt đầu đi học một tháng, còn chưa đột phá tới bậc một, chỉ có Lục Duyên và Vương Hương Hương có thể đi tới di tích cơ giới Aiur.
Tào Ngôn có chút đáng tiếc, hắn ta suýt chút đã đột phá rồi, cuối cùng lại không đuổi kịp nên ra vẻ vô cùng thất vọng, Trác Minh cùng mấy người trong nhóm đều an ủi hắn ta.
Lục Duyên tán gẫu trong nhóm một lúc, tất nhiên cũng nói về thành tích của mình.
Đương nhiên, Lục Duyên chỉ nói thu hoạch không tệ, chứ không nói toàn bộ di tích cơ giới Aiur, hắn là người thu hoạch được nhiều nhất.
Nếu không thì hắn đoán là những người này cũng sẽ không tin.
Ngay cả Thanh Hà tỷ lúc đầu cũng nghĩ Lục Duyên đang nói đùa, huống chi là họ?
Sau đó, hắn lại khoe khoang với Tiết Vượng.
Gần đây, Tiết Vượng đã tham gia vào người gác đêm, cuộc sống vẫn rất thoải mái, phúc lợi và đối đãi khá tốt, tài nguyên dồi dào.
Trong tháng này, hắn ta đã hoàn thành một nhiệm vụ xử lý dị hóa, vì là người mới nên nhiệm vụ rất đơn giản, có thể hoàn thành dễ dàng.
Sau đó, hắn ta tiếp tục khoác lác với Lục Duyên.
Vì cả hai đều đang ở Đế Đô nên cuối tuần trước họ đã có một buổi tụ họp.
Lục Duyên nói chuyện phiếm một hồi, trả lời hết mấy người bạn rồi cất điện thoại đi.
Tắm rửa xong, hắn lập tức đi ra ngoài.
Cửa phòng Dương Bình ở phía đối diện đang đóng chặt, Lục Duyên cũng có chút tò mò không biết lần này thu hoạch của hắn ta ra sao.
Lục Duyên khẽ liếc qua phòng hắn ta một cái rồi đi xuống lầu.
Ở tầng dưới, quản gia thông minh Becky đã dọn bữa sáng lên bàn.
Macquarie đang ăn sáng, còn Tư Thính Phong thì không có mặt.
Sau khi nhìn thấy Lục Duyên, mắt Macquarie sáng lên, hắn ta nhét bánh bao vào miệng và vẫy tay với Lục Duyên:
“A Duyên, dậy sớm vậy? Ngươi vừa mới ra khỏi di tích cơ giới Aiur, chắc hẳn rất mệt? Sao không ngủ thêm chút?”