Hắn giật giật khóe miệng, cố gắng bình tĩnh nói: “Ngươi cứ tiếp tục nghỉ ngơi đi, để ta ra ngoài xem sao.” Rebecca run bần bật mà gật đầu: “Ồ, cố lên!” Nàng quơ quơ nắm đấm với Lục Duyên, sau đó bao bọc cả người mình ở trong chăn. Lục Duyên: “…” Sao hắn lại cảm thấy Rebecca có vẻ như đang phản bội cách mạng?! Khóe miệng Lục Duyên giật giật rồi đứng dậy và xuống giường, miệng còn nói “chờ một lát”. Sau đó hắn mặc quần áo tử tế và rửa mặt rồi mới ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.