Mục lục
Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vương Linh Linh cất tiếng giới thiệu:

“Toàn bộ thế giới Di tích cơ giới Aiur thậm chí còn lớn hơn nhiều so với Đại Khải tinh của chúng ta. Toàn bộ thế giới đều được tạo nên từ máy móc. Mọi người cũng đã thấy thành phố sắt thép và tòa phù không thành bên trong rồi, nó ẩn chứa trình độ khoa học kĩ thuật còn mạnh hơn nhiều so với nhân loại chúng ta. Cũng không phải toàn bộ thế giới máy móc đều không có nguy hiểm. Khắp mọi nơi bên trong đều là vệ binh máy móc tuần tra, thậm chí còn có các loại cạm bẫy trí mạng. Đương nhiên cũng có thể sẽ có các loại cơ duyên. Cái này còn phải xem vận may. Mọi người nhìn những tòa cao ốc sắt thép kia, cao ốc sắt thép càng cao lớn thì càng có khả năng cất giấu bảo vật, mà bảo vật ở trong các tòa phù không thành lại nhiều hơn và trân quý hơn so với thành phố bên trên mặt đất.”

Sau khi Vương Linh Linh nói đến đây, bên trong hình chiếu thành phố sắt thép đột nhiên xuất hiện một tòa tháp cao.

Trên đỉnh cao nhất của tòa tháp kết nối với một tòa phù không thành vô cùng to lớn.

Tòa phù không thành này lớn hơn tất cả những tòa phù không thành mà Lục Duyên đã thấy lúc nãy.

Lục Duyên có chút khiếp sợ mà mở to hai mắt nhìn.

Chỉ sợ chu vi của tòa phù không thành này cũng lên đến mấy ngàn cây số mất, rộng lớn đến mức không thể tưởng tượng.

“Nhìn thấy tòa tháp cao này cùng với tòa phù không thành cực lớn kia không? Đây chính là khu vực trung tâm của toàn bộ thế giới máy móc Aiur, nơi này có nhiều bảo vật nhất, cũng quý giá nhất. Nếu như có thực lực thì có thể thử đi vào dò tìm.”

Vương Linh Linh đúng lúc giải thích.

Nàng ấy ngừng một lát, sau đó tiếp tục mở miệng:

“Có điều tất cả đều phải đặt an toàn lên trên hết.”

Bên trong đôi mắt màu tím của Amy đã sáng lấp lánh, ánh mắt nhìn tòa phù không thành cực lớn kia tràn đầy vẻ kích động và mong đợi:

“Chúng ta nhất định phải đến khu vực trung tâm này!”

Không chỉ riêng đám người Lục Duyên và Amy.

Mà tất cả những chiến sĩ gen đang chờ đợi ở đây đều nhìn thấy tòa phù không thành cực lớn trong hình chiếu kia.

Lập tức dấy lên một trận ồn ào thảo luận.

Tất cả mọi người đều chờ mong được tiến vào thế giới máy móc, rồi tiến vào khu vực trung tâm nội thành này, cuối cùng thu hoạch được lượng lớn tài nguyên, nhất phi trùng thiên.

Thời gian lặng lẽ trôi đi, đột nhiên hình chiếu trên bầu trời bùng lên ánh sáng trắng chói mắt.

Ánh sáng trắng che phủ toàn bộ khu vực hình chiếu vào trong.

Đợi đến khi ánh sáng trắng biến mất, toàn bộ chiến sĩ gen nhất giai đều biến mất tại chỗ, chỉ để lại một vài chiến sĩ gen trên nhất giai.

Vương Linh Linh đứng nguyên tại chỗ, nhìn hình chiếu Di tích cơ giới Aiur dần dần tiêu tan, rồi mới quay người trở về Hồng Phong thành.

Bên trong Di tích cơ giới Aiur.

Từng luồng cột sáng từ trên trời giáng xuống, lít nha lít nhít xuất hiện ở từng nơi trong thành phố sắt thép trên mặt đất.

Trên sân thượng của một tòa cao ốc của thành phố sắt thép, một cột sáng rơi xuống.

Cột sáng từ từ tiêu tan, thân thể Lục Duyên dần xuất hiện.

Lục Duyên nhìn thoáng qua xung quanh, đập vào mắt là một mảnh rừng sắt thép, nó tản ra khí tức lạnh lùng của máy móc.

Trên không trung cách đó không xa, từng chiếc xe bay đang không liên tục phi hành giữa không trung, còn có thể thấy từng đội từng đội vệ binh máy móc đang tuần tra trên đường phố ở nơi xa.

Lục Duyên hơi hơi híp mắt lại:

“Chỗ này chính là Di tích cơ giới Aiur sao? Trước hết nhìn xem Amy ở đâu đã.”

Lục Duyên lấy thạch anh truyền tin ra, bắt đầu liên lạc với Amy.

Ánh sáng trắng lóe lên, một lát sau thì thân ảnh Amy đã xuất hiện.

Phía sau nàng có từng sợi từng sợi thiên la tử đằng mọc lan tràn, cách đó không xa có một dị tộc với làn da màu tím, dáng người rất cao nhưng cũng rất gầy đang bị thiên la tử đằng trói.

Người Baron, cũng là một trong những chủng tộc ở Bạch Vân châu.

“Amy, ngươi không sao chứ?”

Lục Duyên rời ánh mắt khỏi cái người Baron đã mất đi sức sống kia, rồi nhìn sang Amy.

Amy cau mũi một cái:

“Ngươi quá coi thường bản tiểu thư! Bản tiểu thư sao lại có chuyện chứ?”

Lục Duyên khẽ gật đầu:

“Chia sẻ vị trí của ngươi cho ta, hiện tại ta lập tức tới tìm ngươi.”

“Được.”

Thạch anh truyền tin đã thêm phương thức liên lạc có thể biết được vị trí hiện tại của đối phương, tiện nhất cho việc tìm người.

Rất nhanh Lục Duyên đã nhìn thấy một mũi tên màu trắng xuất hiện trên thạch anh truyền tin.

Phương hướng ở ngay phía trước Lục Duyên.

Hắn nhìn thoáng qua rừng sắt thép mênh mông không thấy điểm cuối kia, sau đó xoay người mở cửa sân thượng ra.

Bên trong cửa sân thượng là một cầu thang được khảm một đống bánh răng.

Cầu thang kéo dài xuống dưới, có thể đi xuống mặt đất.

Lục Duyên đi thẳng xuống cầu thang, không bao lâu sau thì hắn nhìn thấy cầu thang xuất hiện một phân nhánh, phía cuối phân nhánh là một cái cửa phòng.

Lục Duyên nhíu mày.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK