Rất không đáng tin.
Còn có người định dùng linh tinh để mua, hoặc là đề nghị dùng vũ khí cấp mục đầu để trao đổi.
Đáng tiếc là Lục Duyên không thiếu vũ khí cấp mục đầu, cũng không thiếu linh tinh, hắn chỉ muốn có nguyên thạch.
Hắn đều đã từ chối.
Lục Duyên lại mở bài giao dịch mà trước kia đăng ra, đã có đến hàng nghìn lượt trả lời.
Lục Duyên xem lướt qua từng câu trả lời, phần lớn đều là mấy người đến xem kịch, còn có một bộ phận muốn dùng linh tinh để mua.
Khắc cốt ôn nhu: Ấy? Pháp trượng ở bài giao dịch này giống y hệt với pháp trượng cấp mục đầu mà ta nhìn thấy ở thương thành, cũng là dùng nguyên thạch để giao dịch, là cùng một lão đại bán à?
Lục Duyên nhìn thấy tin nhắn này thì cau mày, không ngờ rằng lại có người phát hiện ra chuyện này.
Có điều với Lục Duyên mà nói thì chẳng sao cả, dù sao hắn chỉ muốn tiết lộ nhiều hơn mà thôi.
Lục Duyên tiếp tục lướt xem.
Vẫn không nhìn thấy có ai chịu giao dịch bằng nguyên thạch, Lục Duyên có hơi thất vọng.
Đúng lúc sắp xem xong các câu trả lời, thì Lục Duyên nhìn thấy một một dòng tin, mắt hắn sáng lên, để lộ ra một chút vui vẻ.
Cung Trung Minh Nguyệt: Ta có nguyên thạch cấp tập sự, giao dịch như thế nào?
…
Cuối cùng đã gặp người có nguyên thạch rồi!
Lục Duyên hào hứng chuyển từ gõ bằng một tay sang gõ bằng cả hai tay.
Hắn nhấp vào ảnh đại diện của Cung Trung Minh Nguyệt và bắt đầu trò chuyện.
‘Ta có một cửa hàng có thể giao dịch, tên là Tiệm Tạp Hóa Có Viện Binh, ngươi có thể đặt hàng ở đó! Nó đã được Hiệp Hội Chiến Binh Gen đứng ra bảo đảm, vậy nên ngươi không cần phải lo lắng về việc hai bên vi phạm điều khoản. Ngươi thấy sao?’
Lục Duyên vừa đi vừa đợi Cung Trung Minh Nguyệt trả lời.
Đợi hơn mười phút đồng hồ, Lục Duyên còn tưởng người kia đã hối hận rồi thì Cung Trung Minh Nguyệt lại gửi một tin nhắn đến.
‘Được rồi, ta sẽ đi đặt hàng.’
Lục Duyên đột nhiên nở nụ cười hưng phấn, viên nguyên thạch thứ ba đã về tay rồi.
Không mất quá nhiều thời gian, trên cửa hàng trực tuyến của Lục Duyên đã xuất hiện thông tin đặt hàng.
Lục Duyên mở ra xem, đó là đơn hàng pháp trượng.
Tiếp theo, chỉ cần Cung Trung Minh Nguyệt gửi nguyên thạch đến, Lục Duyên xác nhận xong là có thể gửi pháp trượng đi.
Còn về giao dịch lấy hàng đổi hàng, Hiệp Hội Chiến Binh Gen sẽ có các thủ tục riêng.
Thông thường, một bên sẽ gửi các vật phẩm cần giao dịch cho bên kia và sau khi bên kia nhận được các vật phẩm đó, họ sẽ gửi lại vật phẩm giao dịch của mình, nếu cả hai bên xác nhận thì giao dịch coi như đã hoàn tất.
Tất nhiên, trong quá trình này, Hiệp Hội Chiến Binh Gen sẽ có một chuyên gia để kiểm tra tính xác thực của các vật phẩm.
Sau khi vật phẩm nằm đã trong tay người giao dịch, chỉ cần giao dịch được xác nhận, Hiệp Hội Chiến Binh Gen sẽ không can thiệp vào nữa.
Sau khi xác nhận đơn hàng, Lục Duyên thoải mái vui vẻ trở về chỗ ở của mình.
Vừa về đến nhà, di động của Lục Duyên vang lên.
Hắn liếc nhìn điện thoại rồi nhấc máy.
“Xin chào.”
“Xin chào, chúng ta là nhân viên thu hàng của Hiệp hội Chiến Binh, bây giờ ngài có ở nhà không?”
Lục Duyên chợt nhớ ra rằng mình đã hẹn thu hàng lúc bốn giờ.
Hắn cười nói:
“Có.”
“Được rồi, khoảng nửa giờ nữa chúng ta sẽ đến.”
“Được.”
Lục Duyên cúp điện thoại, mới nhận ra giờ đã là ba giờ rưỡi.
Hắn trở về phòng thì phát hiện kỹ năng chiến đấu cuối cùng trong cửa hàng của mình, “Chiến Hống” cũng đã được bán.
Cho đến nay, tất cả các mặt hàng mà Lục Duyên đã đưa lên trước đó đều đã bán hết.
Chỉ mất có vài giờ.
Đây cũng là điều bình thường, dù sao giá niêm yết của Lục Duyên cũng thấp hơn một chút so với các cửa hàng trực tuyến nói chung.
Thế nên đương nhiên sẽ có nhiều người mua hơn.
Dù sao thì vừa đẹp vừa hợp túi tiền thì ai mà không thích chứ?
Giao dịch nguyên thạch đã hoàn thành, vậy nên Lục Duyên sẽ không tiếp tục đưa thêm hàng lên nữa.
Cửa hàng trực tuyến này cứ để đó vậy thôi.
Hắn nhấp vào trang Chiến Võng Thiếp Ba và bắt đầu kiểm tra các bài đăng.
Hắn sắp đột phá lên bậc một rồi, đã đến lúc chuẩn bị cho bước tiếp theo.
Thời gian trôi qua, chớp mắt đã bốn giờ, tiếng gõ cửa vang lên.
Lục Duyên đi ra khỏi phòng mở cửa.
Ngoài cửa là hai người đàn ông trung niên mặc đồng phục màu đen.
Sau khi nhìn thấy khuôn mặt trẻ măng của Lục Duyên, hai người đều sửng sốt.
Người đàn ông có mái tóc ngắn màu nâu trong hai người nói:
“Xin chào, ngài có phải là Lục Duyên, Lục tiên sinh không?”
Lục Duyên gật đầu cười: “Ta là Lục Duyên đây.”
“Chào Lục tiên sinh, ta đến để thu hàng.”
Lục Duyên lấy những món đồ đã bán trước đó ra.
Hai gen siêu phàm và ba vũ khí tinh nhuệ.
Sau khi nhìn thấy những thứ này, cả hai người đều liếc nhìn Lục Duyên một cái.
Người đàn ông tóc nâu ngắn cầm lấy đồ, sau khi kiểm tra từng thứ một, ông ta mỉm cười:
“Các mặt hàng đã được kiểm tra xong, chúng ta sẽ chuẩn bị phần đóng gói, còn phí chuyển phát nhanh sẽ do ngài thanh toán chứ?”