Sắc mặt Uông Gia Thụ nghiệm trọng đi, thoáng kinh ngạc:
"Doanh địa số 306 xảy ra chuyện gì sao?"
"Hung thú vào thành rồi, có chút nguy hiểm."
Sắc mặt La Hưu hơi nặng nề đi.
Thú triều, hung thú vào thành có nghĩa là cuộc chiến tàn khốc nhất đã bắt đầu.
Chủ yếu là trong giai đoạn này, tỷ số thương vong sẽ trở nên cực kỳ cao.
Trên thực tế, dựa vào cường độ của thú triều lần này, việc hung thú vào thành mới là chuyện bình thường.
Uông Gia Thụ không nhịn được mà cảm thán một câu:
"Thật may có Quân đoàn trưởng Lục."
La Hưu và Tưởng Minh đều gật đầu một cái.
...
Lục Duyên và Tracy rời khỏi doanh địa phòng ngự, vừa mới đáp đất, giày chiến của Lục Duyên đã bị máu trong đất thấm ướt.
Hắn nhìn qua mặt đất nhuốm đầy máu tươi, khẽ nhíu mày.
Lần này hung thú chết quá nhiều, dường như cả ngọn núi này đã bị máu tươi nhuộm đỏ hoàn toàn.
Cuối cùng, mùi máu tanh khiến Lục Duyên không thể không tạm thời nín thở, nếu không hắn sẽ bị sặc chết mất.
Cơ thể hai người biến thành tàn ảnh trên núi đá, mời vừa thấy họ nhảy lên thì rất nhanh sau đó đã đến khu vực dưới chân núi.
Mặt đất dưới chân núi chất đầy thi thể hung thú.
Lục Duyên không nhịn được nhíu mày.
Mái tóc dài màu đỏ của Tracy bên cạnh hơi bay bay, nàng cười nói:
"Ngươi đừng có chê, những thi thể hung thú này đều là bảo bối cả đấy, đến lúc đó sẽ có người trong doanh địa đặc biệt tới thu thập các vật liệu trên người hung thú."
Lục Duyên nghe vậy, hơi sững sờ, rồi hắn nghĩ tới điều gì đó.
Ánh mắt hắn quét qua đám thi thể hung thú, phát hiện các xúc tua trên thi thể chúng không biết đã biến mất từ lúc nào.
Hẳn là sau khi vật dị hóa chết, chúng tự tiêu tán nhỉ?
Giống như Tiết Nhân lần trước vậy.
Nhưng mà, Lục Duyên vẫn nhắc nhở:
"Những hung thú này dù sao cũng từng bị dị hóa, khi thu thập vẫn nên cẩn thận một chút."
Lần trước, khi Tiết Nhân chết, thi thể còn bình thường.
Nhưng lần này là hung thú dị hóa, rốt cuộc sẽ như thế nào, Lục Duyên cũng không chắc chắn, vẫn phải cẩn thận một chút.
Tracy nghe vậy, hơi run lên, sau đó nàng quét mắt qua đám hung thú, nghiêm túc gật đầu.
"Ngươi nói đúng, ta sẽ nói với Quân đoàn trưởng."
Hai người nhảy xuống khỏi núi thi thể, đi tới rừng rậm, trên đường, Tracy chuyển lại lời của Lục Duyên cho La Hưu, nhắc nhở La Hưu.
Sau khi bước vào trong rừng rậm, hai người phải chạy thêm một đoạn nữa, mùi máu tanh mới đỡ nồng hơn.
Lục Duyên cũng thở nhẹ ra một hơi.
Chiến sĩ gen nhị giai vẫn không thể ngừng hô hấp được, chẳng qua là thời gian nín thở lâu hơn bình thường mà thôi.
Nghe nói từ cấp chiến vương trở lên, thậm chí còn có thể sinh tồn trong môi trường chân không, sinh mệnh có thể tiến hóa đến mức này cũng thật vô lý.
Tracy ở bên cạnh nhìn sang Lục Duyên, ánh mắt khẽ lung lay, nàng khẽ mỉm cười:
"Lục Duyên, không ngờ rằng lần này chúng ta lại hợp tác."
Lục Duyên sững sờ một lúc, sau đó mới hiểu Tracy đang nhắc đến chuyện gì.
Lần trước Lục Duyên gặp phải hung thú tứ giai, cuối cùng chính là nàng tới kịp đánh chết nó.
Hắn cười nói:
"Đúng là trùng hợp thật."
Tracy nhìn Lục Duyên, cười nói:
"Trông ngươi khá giống em trai ta, hay là ngươi nhận ta làm chị gái đi?"
Lục Duyên:
"?"
Hắn ngơ ngác nhìn Tracy lúc này đang cười híp mắt.
Không phải chứ? Một lời không hợp liền nhận làm em trai?
Điều này khiến Lục Duyên nhớ tới Lý Thanh Hòa.
---
"Khụ...Ta đã có tỷ tỷ rồi."
Lục Duyên ho khan nói.
“Hả?”
Tracy cất giọng hỏi:
“Là ai vậy?”
"Lý Thanh Hòa. Không biết phó quân đoàn của Tracy có quen hay không?"
"Lý..."
Mặt Tracy đanh lại, sau đó ho một tiếng, nói:
"Chúng ta tăng nhanh tốc độ đi, chú ý an toàn."
"Vâng!"
Lục Duyên gật đầu.
Cả hai tăng tốc chạy về phía doanh địa số 306.
...
Doanh địa số 306 nằm về phía Tây Nam của doanh địa số 257, là một trại phòng thủ liền kề và cũng nằm trên đỉnh núi.
Đúng lúc này, một lượng lớn hung thú xông lên đỉnh núi, hung thú có sức mạnh cấp mục đầu nhị giai thậm chí là tam giai đều vọt lên cao, đáp xuống tường thành cao mấy chục mét.
Chiến đấu cùng với chiến sĩ phòng vệ quân.
Trong đó còn có một số hung thú thậm chí còn lao vào bên trong các bức tường thành, đuổi theo các nhân viên hậu cần yếu kém, tàn sát phá hoại một cách trắng trợn.
"Grừ!"
Một con Cương Giáp Lân Long cao hơn năm mét được bao phủ bởi lớp giáp dày lao lên không trung rồi nặng nề đáp xuống bức tường thành, bức tường dưới chân bắt đầu xuất hiện những vết nứt.
Nó gầm lên hung dữ, quét mạnh với cái đuôi thô dày của nó, một số quân phòng vệ gần đó ngay lập tức bị cái đuôi quét trúng, cơ thể rách bươm bị đánh bay ra ngoài .
Máu tươi vương vãi trong không khí, kèm theo tiếng xương cốt vỡ nứt.
Thủ lĩnh tam giai.
Khi quân thị vệ gần đó nhìn thấy cảnh này, đồng tử đều co rút dữ dội, có chút kinh hãi.
Đúng lúc này, một cây thương băng màu xanh lam dài hơn bốn mét từ phía xa lướt tới, bắn vào Cương Giáp Lân Long.
Băng thương được bao quanh bởi một màn sương băng dày đặc, không khí lạnh tràn ngập, trước khi Cương Giáp Lân Long vẫn chưa phản ứng lại, nó nặng nề rơi bên cạnh của hung thú đó.
Ầm!
Băng thương xé rách lớp giáp dày của Cương Giáp Lân Long, băng thương dài gần nửa mét đâm xuyên vào cơ thể nó, sau đó bắt đầu nổ tung, biến thành nhiều mảnh.