Lục Duyên cầm trọng kiếm trong tay xông lên trước.
Đội bảo vệ người máy kia phát hiện Lục Duyên, hai mắt trở nên đỏ bừng, phát động công kích về phía Lục Duyên.
Đúng như Amy đã nói, đối với những đoàn đội khác, những bảo vệ người máy này có thể là ác mộng, nhưng đối với Amy và Lục Duyên mà nói, những thứ này chỉ là những thứ tặng thức ăn mà thôi.
Hơn nữa, còn vô thức ăn vô cùng phong phú.
Đánh chết đội bảo vệ người máy này cũng chỉ lấy được vỏn vẹn 240 nhánh dịch linh lực tối ưu hóa gen thôi.
Ngoài ra, còn có một vũ khí gen cấp mục đầu, và bom năng lượng cao cấp mục đầu.
Chuyển đổi ra thì được khoảng sáu trăm ngàn linh tinh nhất giai.
Mà trên những con đường này đều bố trí bảo vệ người máy loại này.
Không chỉ thế, còn có cao ốc trăm mét, cao ốc năm trăm mét, thậm chí là cao ốc ngàn mét.
Có thể tưởng tượng được, tài nguyên nơi này phong phú cỡ nào.
Trong mắt Lục Duyên mang theo vẻ chờ mong:
“Tiếp tục đi.”
Mấy người Amy và Lâm Tịch Tịch cũng nở nụ cười rực rỡ kích động.
...
Khu vực trung tâm Phù Không thành.
Quảng trường cao ốc ngàn mét.
Ầm!
Ầm ầm!
Tiếng nổ ầm vang vang lên rồi nhanh chóng dừng lại.
Lục Duyên cầm trọng kiếm người máy canh giữ trong tay, trước mắt hắn là thủ lĩnh người máy bị hắn đánh nát đầu.
Trên người thủ lĩnh người máy còn bị thiên la tử đằng trói lại.
Trên quảng trường, ngoại trừ thủ lĩnh người máy còn có hơn một trăm bảo vệ người máy, trong đó có mười con cấp mục đầu viên mãn, còn lại đều là mục đầu cấp thấp.
Đừng nhìn số lượng hơi ít hơn trên quảng trường thành phố Cương Thiết, luận về thực lực thì chúng vượt xa bảo vệ người máy trên quảng trường thành phố Cương Thiết đấy.
Suy cho cùng, đây chính là hơn một trăm con cấp mục đầu.
Cho dù là Lục Duyên thì khi mới bắt đầu đối mặt với hơn trăm con mục đầu này, hắn cũng tê cả da đầu.
Nếu như hắn bị tập kích thì...cũng dễ bị trọng thương trực tiếp.
Quá nhiều.
Cũng may tốc độ của Lục Duyên so với những mục đầu này, vẫn nhanh hơn một chút.
Hơn nữa còn có Amy ở bên cạnh phụ trợ khống chế, cùng bọn Lâm Tịch Tịch cung cấp chi viện, mặc dù quá trình hơi quanh co ngoằn ngoèo, nhưng cuối cùng vẫn có thể phá hủy toàn bộ những người máy bảo vệ này.
Giờ phút này, trên người người máy cấp mục đầu đã có chùm sáng bay ra.
Một chùm sáng màu lam, bốn chùm sáng màu xanh da trời, tám chùm sáng màu lục.
Màu xanh da trời của vật phẩm cấp mục đầu khác với màu xanh lục của vật phẩm cấp tinh nhuệ, Lục Duyên nhìn cũng không nhìn, hắn trực tiếp nhặt màu lam vật phẩm mục đầu lên.
Sau đó, Lục Duyên sáng mắt lên, nở một nụ cười.
Chiến giáp người máy canh gác (nhất giai 100%): vũ khí mục đầu.
Công dụng chính tăng sức mạnh, công dụng phụ tăng phòng ngự, một phần nhỏ tăng độ nhanh nhẹn.
Mạnh hơn chiến giáp cơ giới cuồng đồ cấp mục đầu Lục Duyên đang mặc nhiều.
Amy tò mò đi tới:
“Là gì đấy?”
Lục Duyên đưa chùm sáng cho nàng nhìn, Amy nhếch cái miệng nhỏ lên, ném lại cho Lục Duyên.
Sau khi Lục Duyên thay chiến giáp thì thực lực của hắn lại tăng thêm rất nhiều.
Sau đó, mấy người tiến vào cao ốc ngàn mét, thu thập tài nguyên.
...
So sánh với toàn bộ Phù Không thành thì khu vực trung tâm Phù Không thành có diện tích rất nhỏ, chu vi chỉ khoảng ba km.
Lấy cao ốc ba ngàn mét làm trung tâm khu vực trung tâm, bốn cao ốc ngàn mét phân đông nam tây bắc ra làm bốn khu.
Lấy tốc độ dọn dẹp của đoàn người Lục Duyên, bốn tiếng là có thể dọn sạch một khu.
Sau chín tiếng, đoàn người Lục Duyên đã dọn dẹp xong khu đông và khu bắc.
Hiện tại là đang dọn khu Tây.
Trên đường, Lục Duyên tiện tay dùng một đòn giết chết đội trưởng người máy cấp mục đầu, đột nhiên, thân thể hắn ngừng lại, trong mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Chuỗi gen đang bao quanh hắn, chuỗi gen được lựa chọn xung quanh khối lập phương tiến hóa, bỗng dưng hơi chấn động lên.
Lục Duyên kinh nhạc mà nhìn khối lập phương tiến hóa chấn động.
Cho đến hiện tại, khối lập phương tiến hóa đã chấn động hai lần.
Một lần là ở rừng sương mù Mê Vụ gặp phải Thận Long khủng bố, một lần là ở thế giới thực nhìn thấy phệ hồn châu dị hóa cấp S.
Đây là lần chấn động thứ ba?
Lần này là bởi vì thứ đồ gì sao?
Trong lòng Lục Duyên mang theo sự thắc mắc.
Lục Duyên tiến về trước hai bước, phát hiện chấn động lại mạnh hơn một chút.
Hắn nhíu mày, nheo mắt lại, đi về phía mà hắn cảm thấy chấn động liên tục mạnh mẽ lên.
Amy vốn đang kiểm kê thu hoạch thấy Lục Duyên đột nhiên tiến về trước, hơi khó hiểu một chút:
“Lôi Phong? Ngươi làm sao vậy?"
Lục Duyên lấy lại tinh thần, cười nói:
“Không có gì, ta chỉ cảm giác hình như phương hướng đó có ít thứ.”
“Có ít thứ?”
Đôi mắt to màu tím của Amy mang theo sự khó hiểu.
“Ta chỉ cảm giác thôi, có cần đến xem thử không?”
Lục Duyên cười nói.
Amy suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu:
"Đi xem chút đi."