Lục Duyên cười cười:
"Được, hai nghìn học phần, bốn trăm bình dịch gen cường hóa linh lực cấp một."
Hắn vung tay, một đống dịch gen cường hóa linh lực cấp một xuất hiện trên sàn.
Đôi mắt Dương Bình lóe sáng, hắn chạy ào tới cho hết vào túi.
"Duyên ca là nhất!"
Dương Bình cảm động.
Hắn cũng biết, biết là mình đã chiếm được món hời lớn rồi.
Lục Duyên nhoẻn môi:
"Ngươi tu luyện cho tốt đi, lần sau còn ôm đùi ta thì ta không bán đồ cho ngươi nữa đâu."
“Xin lỗi Duyên ca, ta sai rồi!"
Dương Bình nhận lỗi rất nhanh.
Lục Duyên nghĩ tới cái gì:
"Đúng rồi, ta cần bán hai lãnh chúa cơ giới cấp hai viên mãn, ngươi có muốn mua một cái không?"
Câu hỏi này làm Tư Thính Phong và Macquarie đều sửng sốt nhìn hắn.
Tư Thính Phong kinh ngạc nói:
"A Duyên, ngươi muốn bán hai lãnh chúa cơ giới cấp hai viên mãn sao?"
Lục Duyên gật đầu:
"Ừ, dù sao tu vi của ta cũng đột phá đến cấp ba rồi, không cần lãnh chúa cơ giới mấy."
Đương nhiên, hiện tại trong tay Lục Duyên còn có một trăm lãnh chúa cơ giới cấp ba, thậm chí còn có ba vương giả cấp ba.
Đáng tiếc vì không tìm được lý do thích hợp nên hắn không thể lấy ra nữa.
Cùng lắm thì sau này hắn tự sử dụng cho mình, không để ai nhìn thấy là được.
Tư Thính Phong chớp mắt, hắn nhìn Lục Duyên:
"A Duyên, ta không có nhiều học phần, ngươi có muốn trao đổi bằng linh tinh hay lấy vật đổi vật không?"
Lục Duyên suy nghĩ một thoáng rồi lắc đầu xin lỗi:
"Ngại quá học trưởng Phong, ta chỉ muốn đổi học phần thôi. Dù sao bây giờ ta cũng không thiếu linh tinh."
Trong mắt Tư Thính Phong hiện lên một tia thất vọng, hắn thở dài:
"Thôi vậy. Tiếc là ta cần dùng học phần vào việc khác, không là mua rồi."
Macquarie tò mò hỏi:
"Này A Duyên, ngươi bán lãnh chúa cơ giới bao nhiêu học phần?"
Lục Duyên cười cười:
"Ba vạn một con."
Dương Bình vốn còn ôm chút hi vọng, nghe hắn nói xong thì yên lặng cúi đầu.
Giá của một chiếc lãnh chúa cơ giới đã gấp mười lần số tiền tiết kiệm của hắn rồi.
Sao mua nổi?
Dương Bình dứt khoát gạt phăng suy nghĩ trong đầu.
Macquarie cũng thở dài, lắc đầu:
"Giá không đắt, khổ nỗi ta vừa mới đột phá đến cấp ba, giờ cũng cần tích góp học phần để đổi gen siêu phàm với vũ khí gen."
Lục Duyên nghe xong mắt sáng lên:
"Gen siêu phàm, vũ khí gen hả? Ta cũng có vài thứ đây, ngươi cần cấp bậc nào?"
Macquarie:
"???"
Hắn tò mò hỏi:
"Vậy cho ta xem chút được không?"
Lục Duyên lấy một gen siêu phàm và vũ khí gen ra. Sau đó, Macquarie đã rơi vào tay giặc.
Hắn cắn răng mua một gen siêu phàm cấp lãnh chúa, không nói nên lời.
Đây là một gen siêu phàm lãnh chúa cơ giới hệ ám sát, cũng là một trong những gen được Lục Duyên ghi lại sau này.
Trong tay Lục Duyên có vài cái, khá hiếm nên hắn để lại cho mình một phần.
Đây là một gen siêu phàm khá hữu dụng với chiến sĩ gen hệ ám sát, và nó tốn khoảng mười hai vạn học phần của Macquarie.
Thứ này đã khoét rỗng số học phần mà Macquarie đã tích góp từng tí một trước đó, khiến hắn vừa đau khổ vừa hạnh phúc.
Lục Duyên lại rất hài lòng, học phần của hắn lại nhiều hơn rồi.
Hơn nữa, có việc hắn lấy dịch gen linh lực ra bán hôm nay, có lẽ sẽ nhiều người sẵn sàng chi trả học phần thôi.
Kế đó, Lục Duyên ăn sáng với ba người kia rồi rời khỏi ký túc xá. Hắn đi tới phòng giả lập, bắt đầu lần khảo sát chiến lực thứ hai của mình.
Lục Duyên cũng rất tò mò. Hắn chưa từng chiến đấu lần nào kể từ khi ghi lại Truyền Tống Không Gian, cũng muốn biết thực lực hiện tại của mình đã đạt tới mức độ nào rồi.
---
Đi tới đại sảnh của nhà giả lập, vẫn giống như lần trước, vào ngày cuối cùng của tháng mười, nơi này vẫn chật ních người.
Rất nhiều học sinh đều cố gắng tu luyện đến hết mức mới thôi, cho đến tận ngày kiểm tra.
Trông thấy bốn người Lục Duyên đến đây, rất nhiều học viên đều nhiệt tình chào hỏi Lục Duyên.
Lừa giết vương giả trời sinh – di tích cơ giới Aiur, tiếp đó là vượt lên thứ hạng 25 trên bảng chiến lực trong lần kiểm tra đầu tiên, sau đó là biểu hiện xuất sắc tại phòng tuyến Vô Tận Sơn Mạch, bây giờ danh khí của Lục Duyên ở Thiên Tài doanh cao chót vót, có thể nói cả thầy và trò, không ai là không biết đến hắn.
Bốn người Lục Duyên tìm chỗ ngồi xuống, đúng lúc này có hai thiếu nữ đi đến.
Một người tóc lam, sắc mặt lạnh lùng, dáng người thon dài, thế nhưng ngực lại chỉ cỡ như Amy, có thể là to hơn một chút, đó chính là Tư Thính Tuyết.
Người còn lại có đầu tóc ngắn màu cam kỳ lạ, gương mặt tươi cười phấn khởi, so với Tư Thính Tuyết thì thấp hơn một chút, nhưng thân hình lại nóng bỏng hơn, phần ngực lớn hơn Tư Thính Tuyết rồi.
Lúc này cô gái tóc ngắn màu cam đang ôm cánh tay của Tư Thính Tuyết, nói chuyện ríu ra ríu rít.
Mà Tư Thính Tuyết lại yên lặng lắng nghe, thi thoảng còn gật đầu, đáp lại một tiếng.
Tướng mạo của hai thiếu nữ đều rất đẹp mắt, đặc biệt là Tư Thính Tuyết, họ vừa mới tới đã có rất nhiều học viên trộm nhìn.
Đương nhiên Lục Duyên cũng trông thấy hai người.
Ngay khi trông thấy thiếu nữ tóc ngắn màu cam, Lục Duyên hơi ngạc nhiên một chút, hắn biết Tư Thính Tuyết, còn cô giá tóc ngắn này, hình như hắn đã từng gặp lúc trở về từ hàng phòng tuyến trên máy bay chiến đấu thì phải?
Hình như nàng ngồi ghế bên cạnh Tư Thính Tuyết?
Lúc trước Lục Duyên vẫn luôn nghĩ Tư Thính Tuyết là khối băng không có bạn bè, không ngờ nàng cũng có bạn bè.
Lục Duyên có chút bất ngờ.