Rebecca tỏ vẻ bối rối. Tuy nàng ấy muốn nói lời dối lòng, nhưng nhìn vào khuôn mặt của Lục Duyên lại không thốt ra được, cả người có chút tê dại. Nàng ấy chu miệng nhỏ lên, giận dữ nói: “A Duyên xấu quá đi, Tiểu Tuyết tức giận cũng đúng thôi.” Lục Duyên ho khan một tiếng, vui vẻ thừa nhận sai lầm của mình, nói: “Lần sau ta nhất định sẽ hỏi ý kiến của các ngươi trước mà.” “Ngươi còn muốn có lần sau nữa à?” Tư Thính Tuyết tròn mắt không tin nổi, không ngờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.