Nói đến đây, nàng nhìn về phía Vương Linh Linh ở một bên, trên mặt còn lộ ra vẻ giễu cợt, mở miệng nói: “Tiểu thư Vương Linh Linh, chắc đây là chủ ý của ngươi phải không? Cũng chỉ có ngươi mới có thể làm ra chuyện thế này, đáng tiếc kẻ thua cuộc mãi là kẻ thua cuộc.” Vương Linh Linh híp mắt lại, trên mặt vẫn duy trì nụ cười dịu dàng kia rồi nói: “Vậy sao? Tiểu thư Tiểu Bạch, sao lại đi ra ngoài vào lúc này? Không phải là bị Dạ Dạ đuổi ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.