Mục lục
Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn một người cuối cùng.”

Người đàn ông tóc xanh mắt hí nhìn về phía Lục Duyên, mặt vẫn tươi cười.

Cơ thể Lục Duyên biến mất, ngay lập tức đã xuất hiện trên lôi đài.

Hắn đảo mắt nhìn qua quân thủ vệ có ánh mắt rực cháy, mang theo ý muốn chiến đấu ở dưới lôi đài, nhếch miệng cười:

“Lục Duyên, lãnh chúa sơ cấp nhị giai, hệ bảo vệ, mong được chỉ giáo.”

Lời của Lục Duyên khiến bầu không khí trở nên lặng ngắt.

Quân thủ vệ vốn đang rực lửa đều trở nên sửng sốt, ý muốn chiến đấu trong mắt đều biến mất.

Người đàn ông mắt máy trước đó đứng trên lôi đài cùng người đàn ông tóc xanh mắt hí đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lục Duyên, ánh sáng màu đỏ trong con mắt máy liên tục nhấp nháy, hai tay vốn ôm trước ngực nay đã buông xuống.

Mà nữ tử tóc đỏ ở bên cạnh cũng ngẩng đầu nhìn về phía Lục Duyên, trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, quan sát Lục Duyên đang ở trên lôi đài.

Đến ngay cả người đàn ông tóc xanh mắt hí đứng trên lôi đài cũng trở nên sững sờ, đôi mắt vốn dĩ nheo lại đã được mở ra một đường.

Hắn nhìn Lục Duyên rồi mỉm cười nói:

“Không ngờ rằng còn có thể gặp được một thiếu niên thiên kiêu lãnh chúa trời sinh trong quân doanh 256 của chúng ta.”

Lục Duyên sững sờ, sau đó cười nói:

“Quân đoàn trưởng đại nhân, ta không phải là lãnh chúa trời sinh.”

“Không phải lãnh chúa trời sinh?”

Tóc xanh mắt hí có chút ngạc nhiên, khe mắt càng mở to hơn.

Người đàn ông có con mắt máy và nữ tử tóc đỏ ở phía dưới đều để lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, không dám tin nhìn Lục Duyên.

Nhóm quân thủ vệ càng mở to mắt hơn, không khỏi thì thầm to nhỏ.

Người đàn ông tóc xanh mắt hí hơi kinh ngạc quan sát Lục Duyên, sau đó chậm rãi nói:

“…Ngươi là chiến sĩ gen được thức tỉnh bình thường sao?!”

Lục Duyên gật gật đầu nói:

“Ừ.”

Khóe miệng người đàn ông tóc xanh mắt hí hơi giật giật, ánh mắt nhìn Lục Duyên cũng thay đổi, không nhịn được mà bắt đầu lẩm bẩm.

“…Thức tỉnh bình thường, nhị giai lại có thể ghi lại gen cấp lãnh chúa sao? Còn có loại quái vật này ư? Thiên Tài doanh sao lại nỡ để ngươi đến đây?”

Mấy người Macquarie ở phía dưới:

“???”

Nghe vậy, sắc mặt của họ đen lại, không nói nên lời nhìn người đàn ông tóc xanh mắt hí.

Thằng cha này trước đây đâu có nói như vậy với họ, trước đây hắn còn nói thiên tài trong Thiên Tài doanh đều là những đoá hoa trong nhà, không thích hợp để làm binh sĩ.

Bây giờ thì hay rồi, đến lượt học đệ Lục Duyên, hắn lại nói Thiên Tài doanh không nên để hắn ra ngoài?

Mọe nó đây là kiểu đối xử phân biệt gì vậy?

Không chỉ họ, mà đến ngay cả Lục Duyên khi nghe thấy lời này cũng có vẻ mặt kỳ lạ, cảm thấy hơi khó tin.

Dường như nhận ra được ánh mắt kỳ lạ của Lục Duyên và những người khác, người đàn ông tóc xanh mắt hí định thần lại.

Đôi mắt được mở của hắn lại một lần nữa nheo lại, ôn hòa nói:

“Ngươi không cần phải thi đấu nữa.”

Lục Duyên ngớ người, có chút không hiểu:

“Tại sao?”

Tóc xanh mắt hí cười nói:

“Bọn ta không phải là thiên tài như các ngươi, trong các chiến sĩ nhị giai, gen mạnh nhất được ghi lại cũng chỉ là cấp mục đầu, nếu như đối thủ là các ngươi, thì cấp mục đầu nhị giai và cấp thủ lĩnh nhị giai có thể miễn cưỡng đấu một trận, nhưng chênh lệch giữa cấp mục đầu nhị giai và cấp lãnh chúa nhị giai quá lớn, không thể đấu được.”

Lục Duyên:

“…”

Hắn cũng không biết nói gì, hắn vốn còn muốn biểu hiện thật tốt, sau đó có được một vị trí có thể giành được thêm nhiều chiến công, như vậy hắn sẽ có thể nhận được càng nhiều điểm.

Ai ngờ rằng, lại trực tiếp không cho hắn thi đấu?

Lục Duyên mặt đầy thành thật nói:

“Báo cáo quân đoàn trưởng! Nếu đã không thi đấu, vậy ta yêu cầu được gia nhập vào vị trí nguy hiểm nhất.”

Lời của Lục Duyên khiến cho tất cả ở đó đều một lần nữa sững sờ.

Là một thiên tài đỉnh cao chân chính, vậy mà lại muốn tham gia vào vị trí nguy hiểm nhất?

Tóc xanh mắt hí kinh ngạc, quan sát Lục Duyên từ trên xuống dưới:

“Lý do gì?”

Lục Duyên cười đáp:

“Vị trí nguy hiểm nhất có phải là sẽ có càng nhiều chiến công không? Nhiệm vụ lần này của trường bọn ta cần có chiến công để đổi lấy điểm, ta khá là thiếu điểm.”

“Ha~Bạn học Lục Duyên, ngươi đúng là ăn nói ngay thẳng.”

Người đàn ông tóc xanh mắt hí cười tươi.

“Gần đây vùng cấm thay đổi, e rằng không bao lâu sẽ xảy ra một trận thú triều, đến lúc đó cho dù ngươi có ở vị trí gì, chỉ cần là quân thủ vệ, thì sẽ đều có không ít chiến công...Đương nhiên, nếu như ngươi muốn có nhiều chiến công nhất, thì ta có thể để ngươi gia nhập vào đội quân tiên phong. Khi thú triều xảy ra, quân tiên phong sẽ chịu sự tấn công trực diện của thú triều, tỉ lệ tử vong rất lớn, ngươi có chắc không?”

Lục Duyên mắt sáng rực lên:

“Chiến công có thật sự là nhiều nhất không?”

“……”

Tóc xanh mắt hí nhìn thấy biểu cảm kích động của Lục Duyên, thì sắc mặt có hơi kỳ lạ, câu hỏi ta vừa hỏi hình như đâu có phải câu này?

Có điều, hắn vẫn gật đầu trả lời:

“Đúng là nhiều nhất.”

“Vậy ta chắc!”

Lục Duyên dừng lại, như nghĩ tới điều gì đó, hắn bắt đầu nói:

“Đúng rồi, bây giờ thú triều còn chưa bắt đầu, vậy chiến công của quân tiên phong còn nhiều không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK