Lục Duyên sửng sốt, cười nói: "Học trưởng Thính Phong, làm sao ngươi lại biết nhanh vậy?" Tư Thính Phong nhíu mày: "Ta đặc biệt hỏi hoàng tỷ, còn không phải là lo lắng cho các ngươi đó sao? Không ngờ ngươi lại có thể làm được chuyện lớn như vậy." Lục Duyên bừng tỉnh, gật gù đáp: "Quả thật coi là như thế đi." Dương Bình vừa xới cơm vừa nói: "Cho dù Duyên ca có làm được chuyện lớn gì đi nữa thì ta cũng đều đã quen rồi, Duyên ca chính là một tên khác thường mà."...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.