Mục lục
Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vẻ mặt Lục Duyên tràn đầy nghiêm túc mà gật đầu:

“Amy tuyệt nhất!”

“Hừ! Đấy là đương nhiên.”

Amy đắc ý ngẩng cái đầu nhỏ lên.

Rất nhanh, mấy người Lâm Tịch Tịch cũng khôi phục lại.

Mọi người dồn dập mở to mắt, đứng dậy.

Lục Duyên thấy mọi người đều khôi phục, thì mở miệng cười nói:

“Nếu mọi người đều khôi phục rồi, vậy thì bắt đầu đối phó với thủ lĩnh máy móc thôi.”

Amy nhìn thủ lĩnh máy móc cao hơn năm mét kia cùng với bốn chó robot, suy nghĩ chốc lát rồi lên tiếng:

“Lôi Phong, có muốn để những người dưới cấp mục đầu lui ra khỏi chiến trường hay không?”

Lục Duyên suy tư rồi nhẹ gật đầu:

“Ừm, để các nàng lui ra khỏi chiến trường đi, dưới cấp mục đầu đúng là không thể đánh vỡ lớp phòng ngự của thủ lĩnh máy móc này được.”

Thế là, ngoại trừ Lâm Tịch Tịch, Chúc Du cùng với một thiếu nữ tóc xù tên Mary ra, thì những người khác đều rời xa chỗ này.

Lâm Tịch Tịch là chiến sĩ sử dụng trường cung, Chúc Du là chiến sĩ hệ cường công trường kiếm, còn có một người tên Mary, là chiến sĩ hệ nguyên tố.

Lục Duyên nhìn thoáng qua Chúc Du, nghĩ ngợi rồi nói:

“Đợi lát nữa ngươi chú ý tránh ở phía sau ta, đừng để bị đụng tới, thân thể ngươi nhỏ nhắn như vậy, khả năng bị thủ lĩnh máy móc đụng một chút là không xong rồi.”

Chúc Du trừng to mắt, yếu ớt giơ tay nhỏ lên:

“Vậy, ta có thể đến tổ xem chiến được không?”

Sắc mặt Lục Duyên tối sầm lại.

Cô gái này được lắm, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy chiến sĩ cấp mục đầu nhát như vậy.

Amy cũng dùng hai tay chống nạnh:

“Không được.”

“Ồ…”

Năm người đi về phía cửa lớn, một đám chiến sĩ gen ở trên cao ốc thấy như vậy đều bị sốc.

Trong ánh mắt họ nhìn năm người Lục Duyên ẩn chứa một tia kích động.

“Bắt đầu!”

“Dựa vào thực lực của họ, hẳn là có thể đối phó với thủ lĩnh máy móc này nhỉ?”

“Cái này cũng chưa chắc, các ngươi quên chuyện lúc trước có người khiêu khích thủ lĩnh máy móc rồi sao? Mấy tên chiến sĩ cấp mục đầu, vậy mà ngay cả lớp phòng ngự cũng không phá được.”

“Mặc kệ có được hay không, chúng ta xem trước đã.”

Tất cả mọi người đều nhẹ gật đầu.

Mấy người Lục Duyên đi tới vị trí cách thủ lĩnh máy móc khoảng trăm mét thì dừng lại.

“Amy, ngươi có thể tiếp tục khống chế cái tên thủ lĩnh máy móc này không?”

Amy nhướng mày, hừ nhẹ rồi nói:

“Đương nhiên có thể! Ngươi lại coi thường bản tiểu thư!”

Lục Duyên nhẹ gật đầu:

“Nếu có thể tiếp tục khống chế, vậy thì đối phó với bốn con chó máy móc kia trước đi.”

Amy giơ tay nhỏ lên:

“Ta còn có thể khống chế hai con chó.”

Lục Duyên hơi kinh ngạc nhìn thoáng qua Amy.

Nếu có thể đồng thời khống chế một thủ lĩnh cùng hai tên cấp mục đầu.

Vậy thì năng lực khống chế này cũng quá đỉnh rồi.

Hắn giơ ngón tay cái lên với Amy.

Khóe miệng nàng ấy cong lên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy vẻ đắc ý.

“Vậy thì đơn giản. Trước hết chơi chết mấy con chó máy móc đã, sau đó lại chơi chết thủ lĩnh máy móc. Amy, lên.”

Amy gật đầu, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ mặt nghiêm túc.

Nàng mở tay nhỏ ra, linh lực lập tức tuôn trào, từng sợi Thiên La Tử Đằng bắn ra nhanh như điện, vọt về phía thủ lĩnh máy móc cùng với chó robot ở nơi xa, khoảng chừng hơn mấy chục sợi Thiên La Tử Đằng, lít nha lít nhít.

Vào lúc Thiên La Tử Đằng tới gần thủ lĩnh máy móc và chó robot, đôi mắt họ đột nhiên đỏ bừng, tiếng cảnh báo vang lên.

Tên thủ lĩnh máy móc kia gỡ cự kiếm sắt thép ở sau lưng xuống, gầm thét rồi quơ kiếm, trên cự kiếm xuất hiện một tia sáng màu đen, chém về phía Thiên La Tử Đằng.

Xùy!

Kiếm quang lấp lóe, cự kiếm không chặt đứt được Thiên La Tử Đằng, nhưng lực lường cuồng bạo lại quét từng sợi Thiên La Tử Đằng gom sang một bên.

Mà bốn con chó robot cũng gầm thét né tránh.

Có điều, tốc độ của Thiên La Tử Đằng rất nhanh, một con chó robot bị Thiên La Tử Đằng quấn lấy thì rút lui, tốc độ chậm chạp.

Sau một khắc, từng sợi Thiên La Tử Đằng quấn lên thân thể nó, trói nó thành một cái bánh chưng.

Amy ở phía xa lại không hài lòng, nàng ấy nhíu mày lại:

“Năng lực của tên thủ lĩnh máy móc này có chút lớn, nếu ta muốn trói hắn thì phải tốn chút công sức, Lôi Phong, ngươi mau giúp ta kéo dài thời gian với hắn chút, chỉ cần một lát là ta có thể trói hắn lại!”

Lục Duyên nở nụ cười:

“Được.”

Hắn đạp chân xuống mặt đất, trong nháy mắt thân thể đã hóa thành lưu quang, lao về phía thủ lĩnh máy móc cùng với ba con chó robot còn lại.

Mà toàn thân thủ lĩnh máy móc có từng dòng điện màu xanh lam lấp lóe, trên người lập tức xuất hiện một cái tinh thể hộ thuẫn màu trắng.

Hắn vung vẩy trọng kiếm trong tay, không ngừng ngăn cản Thiên La Tử Đằng, đồng thời lao về phía Amy đang đứng.

Không chỉ là thủ lĩnh máy móc, mà ba tên chó robot còn lại cũng là như thế, vừa linh hoạt né tránh Thiên La Tử Đằng, vừa phóng tới chỗ Amy.

Chẳng qua, bởi vì Thiên La Tử Đằng quá dày đặc, tốc độ họ tới gần rất chậm.

Một đám chiến sĩ gen ở trên cao ốc nhìn thấy cảnh này, đều mở to hai mắt nhìn, có chút khiếp sợ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK