Tuy rằng bây giờ Lục Duyên mạnh hơn Rafael năm đó, bậc hai đã ghi lại gen cấp lãnh chúa, nhưng sau này ghi lại gen cấp Vương, cấp Hoàng, thậm chí là cấp Đế mới là khó khăn nhất.
Ý chí sống sót trong những gen này cường mạnh vượt xa những gen cấp Vương trở xuống.
Đây cũng là nguyên nhân tại sao số lượng chiến tôn bậc bốn có không ít, nhưng số lượng cường giả cấp Vương trở lên ngày càng ít.
Hiện tại xem ra, hiệu quả không tồi.
Hiển nhiên Lục Duyên đã nghe hiểu.
Lý Tinh Hải rất vui mừng.
Hắn cười tủm tỉm tiếng nói:
“Ừm, ngươi đúng là không tồi. Nha đầu Thanh Hòa thật may mắn, làm nhiệm vụ có thể gặp được tên nhóc thiên tài như ngươi.”
Lục Duyên có chút xấu hổ:
“Chiến Đế tiền bối quá khen.”
Lý Tinh Hải khoát tay, lên tiếng nói:
“Thanh Hòa gọi ta là lão gia, ngươi là đệ do Thanh Hòa đưa về, cũng có thể gọi ta một tiếng lão gia.”
Lục Duyên sửng sốt, sau đó cười lên tiếng nói:
“Lão gia.”
Rafael bên cạnh cũng cười:
“Hiếm khi gặp được hậu bối thiên phú xuất sắc vậy, về sau có vấn đề gì, cũng có thể tìm lão già ta.”
“Vãn bối hiểu, cảm ơn lão gia Rafael.”
Liền một lúc có thêm hai chỗ dựa cấp Chiến Đế, thật là vui.
Vẫn là Thanh Hòa tỷ nhà ta tốt.
Ồ, Amy cũng tốt, lão gia Adams cũng đối tốt với hắn.
Lục Duyên suy nghĩ có thật vậy không.
Sau đó Lý Tinh Hải và Rafael lại trò chuyện với Lục Duyên một lúc, rồi Lý Thanh Hòa đưa Lục Duyên rời đi, không quấy rầy hai ông lão uống rượu .
…
Rời khỏi tiểu viện, Lý Thanh Hòa nhìn Lục Duyên, cười tủm tỉm lên tiếng nói:
“Duyên đệ, có lẽ tỷ tỷ sắp phải về rồi, ngươi muốn về cùng tỷ tỷ không?”
Lục Duyên ngẩn người, sau đó cười lắc đầu:
“Thôi, ta đến làm nhiệm vụ của Thiên Tài Doanh, tuy rằng hiện tại thú triều đã kết thúc, có lẽ Thiên Tài Doanh cũng sắp đến đón chúng ta, đến lúc đó ta đi cùng những người khác.”
Lý Thanh Hòa nghe vậy gật đầu:
“Cũng được. Vậy ta đưa người về nhé.”
Lục Duyên gật đầu.
Sau đó, Lý Thanh Hòa lại đưa Lục Duyên về doanh địa số 257, dặn dò Lục Duyên sau khi về Đế Đô, ngày nghỉ nhất định phải sớm quay về, rồi nàng trở về pháo đài .
Lục Duyên còn chưa về đến ký túc xá của mình, đã có lính canh phòng đến trước mặt hắn, hành quân lễ với hắn:
“Quân đoàn trưởng Lục! Quân đoàn trưởng bảo ngươi qua đó một chuyến.”
Lục Duyên sửng sốt, gật đầu:
“Ta biết rồi.”
Hắn đi đến văn phòng của quân đoàn trưởng, phát hiện không chỉ hắn, học viên của Thiên Tài Doanh như Macquarie, Chu Chính Dương và Nhan Tinh đều có mặt.
La Hưu, Tưởng Minh và Tracy cũng có mặt.
Thấy Lục Duyên đi vào, tất cả mọi người đều nhìn qua.
“Quân đoàn trưởng, ngươi tìm ta có chuyện gì không?”
La Hưu gật đầu, cười nói:
“Thiên Tài Doanh đã thông báo, thú triều kết thúc, lập tức muốn đón các ngươi về.”
Nghe thấy câu này, tất cả mọi người đều sửng sốt.
Macquarie mở to đôi mắt:
“Chúng ta phải về rồi?”
Mọi người có chút kinh ngạc, việc này nhanh hơn so với họ nghĩ.
Họ còn tưởng rằng phải ở lại đây thêm mấy ngày chứ.
La Hưu gật đầu:
“Ừm, có lẽ sắp đến đón các ngươi rồi.”
Tưởng Minh bên cạnh nhếch miệng cười:
“Chốc nữa chúng ta tiễn các ngươi.”
Tracy nhìn về phía Lục Duyên, ánh mắt có chút phức tạp, sau đó cười:
“Lục Duyên, có thời gian rảnh nhớ đến chơi nhé.”
Lục Duyên nghiêm túc gật đầu:
“Ừm, ta sẽ đến.”
Đúng lúc này, La Hưu đột nhiên dừng lại, lấy ra máy thông tấn, nhìn một cái.
Hắn cười tủm tỉm lên tiếng nói:
“Họ thông báo rồi, khoảng mười phút nữa sẽ đến, đến cảng hàng không.”
La Hưu đứng lên, cùng với Tưởng Minh và Tracy dẫn đoàn người Lục Duyên đi ra ngoài.
Đi đến cảng hàng không, Lục Duyên phát hiện, có không ít lính canh phòng đang ở đây, trong đó còn có đoàn người Groat của đội 22, mấy người Macquarie cũng gặp được đồng đội của mình.
Mấy người đều đi về phía vị trí của đồng đội.
Groat thấy Lục Duyên đi tới, dang hai cánh tay ôm chặt Lục Duyên, vỗ mạnh lên vai của Lục Duyên, cười lên tiếng nói:
“Đêm qua nghe người khác nói ngươi và mấy đại mỹ nữ cùng ở một chỗ khác? Chúng ta còn muốn mở hội mừng công cho ngươi, kết quả ngươi cũng không quay về. Mở hội mà cô đơn.”
Lục Duyên cười áy náy:
“Xin lỗi đội trưởng, hôm qua ta thực sự có việc, lần sau có thời gian rảnh đến Đế Đô, ta mời các ngươi ăn cơm.”
Dương Thu bên cạnh nhếch miệng cười, vỗ vai của Lục Duyên:
“Là ngươi nói đấy nhé? Đến lúc đó chúng ta xuất ngũ, đến Đế Đô tìm ngươi, ngươi đừng quỵt nợ đấy!”
“Đương nhiên ta sẽ không vậy!”
Mấy người cười nói cáo biệt, rất nhanh, một chiếc chiến cơ màu đen đến cảng hàng không và đỗ lại ở đó.
Đây là chiến cơ Kiêu Long mà mấy người Lục Duyên ngồi từ Thiên Tài Doanh đến.
Sắc mặt của mấy người Groat phức tạp, vỗ vai Lục Duyên:
“Lục Duyên, ngươi phải đi rồi.”
Lục Duyên gật đầu:
“Hẹn gặp lại.”
Lục Duyên cười, xoay người đi về phía chiến cơ Kiêu Long, mấy người Macquarie bên cạnh cũng tạm biệt đồng đội của mình, đi về phía chiến cơ Kiêu Long.
Còn chưa lên chiến cơ, Lục Duyên đã nghe thấy giọng nói của La Hưu:
“Quân đoàn 257! Cúi chào!”
Mấy người Lục Duyên chấn động, quay người nhìn lại, thấy tất cả mọi người đều cúi chào họ với vẻ mặt nghiêm túc.
Trong lòng Lục Duyên có chút chua xót, cùng mấy người Macquarie cũng cúi chào quân đoàn 257 với vẻ mặt nghiêm túc.
Sau đó, mấy người họ mới quay người đi lên chiến cơ Kiêu Long.