Mục lục
Gen Của Ta Vô Hạn Tiến Hóa
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Họ nhìn một đám chùm sáng nổi bồng bềnh giữa không trung, đặc biệt là chùm sáng màu xanh lá và màu xanh lam trên thi thể của bốn tên thủ lĩnh máy móc, trong ánh mắt lấp lóe lên vẻ tham lam.

Ánh mắt một tên chiến sĩ người đầu chó lấp lánh, trong mắt hiện lên cả vẻ dao động:

“Nữ nhân quái vật kia đang khôi phục linh lực, với cả hơn phân nửa số người cũng đang khôi phục linh lực, hiện tại là cơ hội tốt đấy, chúng ta đi xuống đoạt một ít bảo vật đi?”

Ở bên cạnh hắn ta, trên mặt một tên nam tử tinh linh cũng hiện ra sự dao động, có điều hắn ta nhìn thoáng qua thi thể một tên thủ vệ máy móc được trưng dụng làm ghế cho Lục Duyên, thì có chút do dự:

“Tên thiếu niên nhân loại kia vẫn chưa nghỉ ngơi kìa, chúng ta mà xuống đấy thì chắc chắn cũng không phải đối thủ của hắn đâu?”

“Hừ! Ngươi ngốc à? Lúc nãy thiếu niên nhân loại kia đã ngăn cản các đòn tấn công lâu như vậy, ta cũng không tin hắn không cần linh lực cũng có thể duy trì chiến kỹ của mình! Nhìn qua bên ngoài thì trông hắn không việc gì, nhưng chắc chắn đã tiêu hao rất nhiều linh lực. Lại nói, chúng ta nhiều người như vậy, tách nhau ra cướp thì hắn có thể chặn nổi mấy cái?”

Trong mắt người đầu chó hiện lên tia ánh sáng trí tuệ, trên mặt lại là nụ cười khinh bỉ.

Nghe thấy như thế, ánh mắt của một vài chiến sĩ gen gần đó cũng lấp lánh, vẻ dao động càng thêm rõ ràng.

Có mấy tên chiến sĩ gen liên tục nhìn về phía chùm ánh sáng màu xanh lá và màu xanh lam trong quảng trường.

Đó đều là đồ tốt đấy!

Còn có một số chiến sĩ gen lộ ra vẻ mặt khinh thường, ánh mắt nhìn một số chiến sĩ gen bị dao động có chút khinh bỉ.

Trên gương mặt anh tuấn của thiếu niên tinh linh Behrman tràn đầy sự xem thường:

“Một đám phế vật, cũng chỉ có thể giở mấy trò trộm gà trộm chó.”

Một thiếu nữ tinh linh dáng dấp xinh đẹp thanh tú ở bên cạnh liếc mắt nhìn Lục Duyên bên dưới, do dự một lát rồi cất tiếng:

“Behrman ca, chúng ta có cần đi ngăn cản giúp họ một chút hay không?”

Trên mặt một thiếu niên tinh linh ở bên cạnh lộ ra nụ cười xấu xa:

“Không phải chứ, không phải chứ Meiri?! Ngươi sẽ không coi trọng cái tên nhân loại kia đấy chứ?!”

Khuôn mặt Meiri đỏ lên, trừng mắt liếc thiếu niên tinh linh:

“Khải Mạn! Ngươi lặp lại lần nữa xem?!”

Những thiếu niên thiếu nữ tinh linh khác cũng là đầy mặt kỳ quái.

Một thiếu nữ tinh linh che miệng cười xấu xa:

“Ta có thể hiểu được Meiri, thiếu niên nhân loại kia anh tuấn hơn rất nhiều tinh linh, thực lực còn mạnh như thế! Ta cũng có chút rung động đấy.”

“Này này này...Ta cũng không thể làm như không nghe thấy lời này của các ngươi! Tối xấu gì chúng ta cũng đều là tinh linh, các ngươi không đến mức yêu thích nhân loại dị tộc đấy chứ?! Quá đáng!”

“Đúng vậy đúng vậy, phù sa không chảy ruộng ngoài! Ta không đồng ý mối hôn sự này!”

“Ta cũng không đồng ý! Tuy rằng mặt mũi của thiếu niên nhân loại này thực sự anh tuấn, thực lực rất mạnh, nhưng ta không thể đồng ý!”

Nghe thấy mấy đồng bạn cãi nhau, mặt Behrman đen lại.

Hắn ta vội ho một tiếng:

“Mấy người các ngươi! Chú ý một chút! Còn rất nhiều người vây xem đấy!”

Mấy tinh linh nghe vậy thì lấy lại tinh thần rồi nhìn xung quanh một chút, lập tức nhận ra có không ít người đang nhìn họ bằng ánh mắt quái lạ.

Khuôn mặt của Meire cùng với một thiếu nữ tinh linh khác đỏ bừng lên rồi che mặt lại, những thiếu niên tinh linh khác cũng xấu hổ đầy mặt.

Behrman ôm đầu, cảm thấy đau đầu hết sức.

Lúc này, một nam tử nhân loại khôi ngô bên cạnh nhếch miệng cười một tiếng:

“Những người bạn tinh linh, mọi người nói rất có lý, những thứ chó má đó chỉ biết làm mấy chuyện trộm gà trộm chó này nọ, đợi lát nữa ta và các bạn của ta cùng với các ngươi sẽ cùng nhau ngăn cản họ!”

Ở bên cạnh nam tử nhân loại này, còn có mấy nhân loại cùng với mấy người Carman và mấy người Baron nhẹ gật đầu, nhộn nhịp hùa theo.

“Đúng vậy! Chúng ta cũng không muốn làm bạn với những thứ phế vật đó.”

. . .

Nghe nói như thế, những chiến sĩ gen tham lam lập tức nhìn họ bằng ánh mắt lạnh lùng, trong mắt tràn đầy lửa giận.

“Các ngươi nói ai là phế vật?!”

“Muốn chết cứ nói thẳng! Hiện tại ta đưa các ngươi rời khỏi di tích!”

“…”

Hai bên nhìn chằm chằm lẫn nhau, không ai nhường ai.

Mà vào lúc này, chùm sáng màu xanh lá và màu xanh làm ở trên quảng trường đã bị mấy thiếu nữ nhặt.

Còn lại toàn bộ đều là một ít chùm sáng màu trắng.

So với chùm sáng màu xanh là và màu xanh lam, thì chùm sáng màu trắng không có quá nhiều sức hấp dẫn đối với họ.

Không cần phải vì chút đồ vật ấy mà mạo hiểm.

Nhóm chiến sĩ gen vốn còn muốn đi xuống liều mạng một phen sôi nổi thu hồi ánh mắt.

Lúc này bầu không khí căng thẳng giữa hai bên mới tiêu tán.

Cũng không bao lâu sau, Amy mở mắt ra, gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ hồng nhuận, cười hì hì nhảy dựng lên khỏi mặt đất.

“Khôi phục! Sao rồi? Lôi Phong! Có phải lúc nãy bản tiểu thư rất lợi hại hay không? Bản tiểu thư chính là một mình chơi chết một nửa số thủ vệ máy móc đấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK